Chương 1055
“Trồng dược liệu?”, Lâm Chính hơi bất ngờ.
“Anh đừng cảm thấy không đáng giá. Mặc dù Khả Nhi tuổi trẻ non nớt, nhưng tôi đã học được tay nghề tổ tiên truyền lại. Cây thuốc tôi trồng được không giống những cây thuốc khác, anh có thể để Khả Nhi thử xem”, Nhan Khả Nhi cười nói.
“Truyền nhân của Nam Dược Hoàng há lại không có chút bản lĩnh? Cô Nhan không cần phải tự coi thường mình, tôi tin cô có tay nghề, chỉ là… cô vẫn không thành thật với tôi mà thôi”, Lâm Chính lắc đầu nói.
“Không… Không thành thật? Anh Lâm, tôi không hiểu ý anh…”, Nhan Khả Nhi hơi hoảng loạn.
Lâm Chính lắc đầu: “Cô nói báo đáp tôi, trồng dược liệu cho tôi, thật ra là muốn sắp xếp đường đi tiếp theo cho thôn dược Tân Điền của cô. Hơn nữa, cô vẫn chưa từ bỏ Sâm Hoàng đúng không?”.
Nhan Khả Nhi biến sắc, im lặng một lúc, sau đó gật đầu: “Không sai, quả thật tôi vẫn chưa từ bỏ Sâm Hoàng. Đó dù gì cũng là vật tổ truyền, tôi không thể làm mất! Nhưng anh Lâm, anh cứ yên tâm, dù tôi vẫn hi vọng có thể lấy lại Sâm Hoàng, nhưng tôi chắc chắn sẽ dùng cách đường hoàng lấy lại, chứ không phải dựa vào mấy trò đầu cơ trục lợi, bắt gà trộm chó”.
“Cách đường hoàng thế nào?”.
“Tôi có thể nuôi trồng một loại cây đặc biệt cho anh. Tôi muốn dùng nó và cách trồng đổi lấy Sâm Hoàng”.
“Cây gì đặc biệt mà có thể so sánh với Sâm Hoàng?”.
“Đây là tuyệt kỹ của Nam Dược Hoàng ông nội tôi, nói suông vô ích. Nếu anh Lâm đồng ý, chúng ta có thể giao dịch!”.
“Đồng ý hay không bây giờ nói không tính, cô trồng trước rồi hãy nói. Lát nữa tôi sẽ sai người đón cô đến Huyền Y Phái, tôi sẽ sắp xếp công việc, cung cấp chỗ ở cho thôn dược Tân Điền các cô. Từ hôm nay trở đi, các cô xem như là người của Huyền Y Phái. Nếu cô xác định dược liệu mà cô trồng đáng giá đó, tôi có thể trả Sâm Hoàng lại cho cô”.
Lâm Chính thản nhiên nói, sau đó lên trực thăng, phất tay. Cánh quạt của trực thăng lập tức chuyển động.
Nhan Khả Nhi nhìn chằm chằm Lâm Chính, trong mắt ánh lên vẻ kiên định.
“Anh đợi đấy, Lâm Chính! Tôi nhất định sẽ lấy Sâm Hoàng về!”.
…
Lúc rời khỏi thôn dược Tân Điền, Lâm Chính thở phào nhẹ nhõm.
“Còn thiếu ba giọt, còn thiếu ba giọt…”.
Anh nhìn cổ tay mình, lẩm bẩm.
Lạc Linh Huyết có thể khiến người ta thay đổi rất lớn, nhưng những thay đổi đó chỉ nằm ở ngũ cảm, trí nhớ và cơ thể. Đương nhiên, nghiêm ngặt mà nói, thay đổi này không có sự lột xác nào mang tính thực chất.
Sự lột xác chân chính là do hai mươi giọt Lạc Linh Huyết mang lại.
“Cố gắng tìm tung tích của Lạc Linh Huyết, một khi có tin tức lập tức thông báo cho tôi”, Lâm Chính nghiêng đầu, nói với người bên cạnh.
“Vâng, Chủ tịch Lâm!”, người bên cạnh gật đầu.
Lúc này, Long Thủ bắt máy, một lúc sau lại cúp máy, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Lâm Chính: “Thầy, vừa rồi Mã Hải gọi tới, ông ta nói thầy hãy mau chóng quay về công ty”.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”.
Lâm Chính thuận miệng hỏi.
“Nhà họ Lâm ở Yên Kinh tăng tốc đưa thuốc mới ra thị trường, ngày mai thuốc mới sẽ bắt đầu được bán…”, Long Thủ nhỏ giọng nói.