Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1101



Chương 1101

“Được, tôi gọi cho anh ấy ngay đây”, Tô Nhu gật đầu, tắt máy rồi gọi cho Lâm Chính.

Lúc này, Lâm Chính vẫn đang xem xét tình hình cứu chữa ở các nơi trên cả nước, Tô Nhu gọi đến khiến anh có chút ngạc nhiên.

Sau khi nghe Tô Nhu nói, Lâm Chính lập tức sửng sốt.

“Lâm Ngữ Yên?”, anh nhíu mày, không ngờ người nhà họ Lâm vẫn lựa chọn Lâm Chính chứ không đến tìm thần y Lâm trước.

“Anh có em gái lúc nào vậy? Bao nhiêu năm nay em chưa từng nghe nói”, Tô Nhu không nhịn được hỏi một câu.

Lâm Chính chần chừ một lát, bình thản nói: “Tiểu Nhu, chúng ta kết hôn đã ba năm, anh hỏi em, em đã thực sự tìm hiểu về anh chưa?”.

Tô Nhu ở bên kia điện thoại hơi ngây ra, dường như có chút không hiểu câu này của Lâm Chính.

“Hãy chăm sóc người nhà em cho tốt, anh sẽ phối hợp với em, chờ thời hạn đến, chúng ta sẽ ly hôn”.

Lâm Chính bình thản nói, rồi tắt điện thoại.

Tô Nhu ở bên kia sắc mặt có chút khó coi.

Không biết tại sao, cô cảm giác chút tình cảm cuối cùng của Lâm Chính dành cho mình cũng đã biến mất.

Chắc là… anh ấy đã hết kiên nhẫn rồi nhỉ?

Nhưng… dựa vào đâu chứ?

Anh chẳng làm được tích sự gì, tại sao lại dám nói với cô những lời như vậy? Tô Nhu cô làm gì có lỗi với anh sao?

Hơn nữa… anh chỉ là một thằng vô dụng, sao anh dám chủ động nói ly hôn với cô chứ?

Ngoài sự hụt hẫng, trong lòng Tô Nhu cũng có cảm giác không cam lòng sâu sắc.

Nhưng cô cũng không biết làm thế nào để nói rõ với Lâm Chính.

Về phần Lâm Chính, anh ngồi một chiếc xe do Long Thủ sắp xếp, đến quán cà phê Bích Lam.

Bích Lam không phải là quán cà phê nổi tiếng ở Giang Thành, nó chỉ là một quán cà phê bình thường ở góc đường.

Quán cà phê này có chút lâu năm, bàn ghế và trang hoàng đều là kiểu cũ, buổi trưa chắc chắn không có nhiều người uống cà phê, chỉ thỉnh thoảng có người ghé qua mua bánh ngọt.

Lâm Ngữ Yên đã chờ ở đây từ lâu.

Cô ta vừa uống cà phê vừa đọc các tin tức về “Dưỡng Tâm Phục Phương Hoàn” và “Huyền Y Phái” ở trên điện thoại, trên mặt bàn bày đầy các loại bánh ngọt đẹp mắt.

Những người đến cùng cô ta thì ngồi ở bàn bên cạnh.

Rõ ràng là lần này, nhà họ Lâm đã trở thành hòn đá kê chân cho Huyền Y Phái.

Hiện giờ ở trong nước, thanh danh của Huyền Y Phái đã lên đến độ cao trước nay chưa từng có.

Vô số bài báo khen ngợi Huyền Y Phái hết lời.

Người dân thì ca tụng công đức, coi người của Huyền Y Phái là chúa cứu thế.

Thậm chí, ngay cả các phương tiện truyền thông chính thức cũng nhiều lần biểu dương tán thưởng.

Cờ gấm khen thưởng được đưa đến Huyền Y Phái cuồn cuộn không dứt.

Không thể đếm xuể.

Huyền Y Phái đã in sâu vào tâm trí của mỗi người dân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.