Chương 1110
“Thật sao?”, Tô Nhu nín thở.
“Đúng vậy, nhưng mà chủ tịch Lâm cũng nói rằng cậu ấy mời cô chứ không phải cô mời. Địa điểm sẽ do cậu ấy quyết định.
“Điều này…”
“Được, được chứ!”
Trương Tinh Vũ ở bên cạnh dường như nghe thấy nên đã vội vàng đáp lại: “Chủ tịch Mã, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”
“Mẹ!”, Tô Nhu vội vàng lên tiếng.
“Chủ tịch Mã yên tâm. Tôi đảm bảo sẽ bắt con bé Tô Nhu trang điểm thật xinh đẹp đi gặp chủ tịch Lâm”, Trương Tinh Vũ kích động lên tiếng.
“Được! Vậy tôi sẽ gửi địa điểm qua điện thoại nhé. Cô có thể dùng định vị để đi tới nơi”, Mã Hải nói xong bèn tắt máy.
“Tốt quá!”
Trương Tinh Vũ nhảy cẫng lên, ôm chầm lấy Tô Quảng, cười tươi rói. Tô Nhu nhăn nhó, cũng không biết nên vui hay nên buồn.
“Chị Tô Nhu, bữa ăn này có thể dẫn tôi đi cùng không?”, Lâm Ngữ Yên bước tới hỏi.
“Được”, Tô Nhu gật đầu.
“Nhóc này, hóng hớt cái gì chứ. Đây là bữa tối của vợ chồng nhà người ta, cháu tới đó làm bóng đèn à? Sau này cháu đi lúc nào cũng được, nhưng tối nay thì không được”, Trương Tinh Vũ lập tức phản đối.
“Mẹ, con nói lại lần nữa, con đi ăn là vì cảm ơn chủ tịch Lâm. Nếu như mẹ ép con làm những việc khác thì con sẽ không đi”, Tô Nhu kiên quyết nói.
“Con…được được…đi đi …đi hết đi, cả nhóc này cũng đi đi. Mẹ cũng đi. Được chưa?”, Trương Tinh Vũ cảm thấy đau đầu.
Tính cách của con gái thế nào bà ta đều biết cả. Nếu như để cô giận lên thì cô chắc chắn sẽ không đi đâu hết. Để có thể kiềm chế Tô Nhu, Trương Tinh Vũ đành phải mềm dẻo.
“Tốt quá”, Lâm Ngữ Yên vui lắm.
“Mau xem xem chủ tịch Lâm mời con ăn ở đâu!”
Trương Tinh Vũ hỏi. Tô Nhu lấy điện thoại ra, liếc nhìn: “Khách sạn Minh Châu”
“Khách sạn Minh Châu sao? Chúng ta từng tới đó rồi”, Tô Quảng lầm bầm.
Lâm Ngữ Yên cũng giật mình.
“Lẽ nào đại gia thần bí bao trọn khách sạn Minh Châu chính là chủ tịch Lâm sao? Ha ha, xem ra tối nay vui đây”, cô ta nghĩ thầm.
Tô Nhu bị Trương Tinh vũ lôi về nhà sửa soạn. Một tiếng sau, cô lại bị lôi đi mua một bộ trang phục đắt đỏ. Lần này có thể nói Trương Tinh Vũ quyết tâm chơi cạn máu.
Còn Lâm Ngữ Yên cũng sửa soạn đơn giản. Đợi tới giờ thì một mình tới khách sạn Minh Châu và đứng trước cửa đợi.
Tô Quảng cũng muốn lái xe đưa Tô Nhu đi nhưng bị Trương Tinh Vũ ngăn lại. Với cái xe cà tàng đó mà đòi chở Tô Nhu sao. Vậy thì thà bà ta để cô đi tắc xi còn hơn.
“Tắc xi!”, Trương Tinh Vũ đứng bên đường vẫy tay. Một chiếc xe xuất hiện.
“Khách sạn Minh Châu”.
Cả nhà lên xe, Trương Tinh Vũ cười tít mắt.