Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1136



Chương 1136

Long Thủ vừa nghe thấy thế liền biến sắc.

“Cậu năm Ứng… yêu cầu này của cậu… liệu có quá đáng lắm không?”.

“Quá đáng? Lúc hắn đánh em sáu của tôi… lẽ nào không quá đáng sao?”, cậu năm Ứng hừ lạnh nói.

Long Thủ nhíu chặt mày, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào.

Đúng lúc này, một người phụ nữ bước tới.

“Trang Hiền, sao thế? Các cháu đang làm gì vậy?”.

“Thím?”, Ứng Trang Hiền hơi sửng sốt: “Sao thím lại đến đây?”.

“Thím vừa đưa Phá Lãng đi dạo quanh sơn trang, bây giờ nó về nghỉ ngơi rồi, thím rảnh rỗi không có việc gì làm, nên đi dạo thêm. Các cháu đang làm gì vậy? Những người này là ai?”, người phụ nữ khó hiểu hỏi.

“Thím đến đúng lúc lắm, người này tên là Long Thủ, chắc thím cũng từng nghe nói, còn tên kia… chính là kẻ thù mà thím ngày ngóng đêm mong, thần y Lâm!”, Ứng Trang Hiền mỉm cười nói.

Hắn vừa dứt lời, người phụ nữ lập tức nín thở, sắc mặt trở nên nghiêm nghị, nhanh chóng di chuyển tầm mắt, khóa chặt Lâm Chính.

“Cậu… chính là thần y Lâm?”, bà ta lạnh lùng hỏi.

Chỉ một câu nói đơn giản nhưng không biết hàm chứa bao nhiêu oán hận.

Lâm Chính không nói gì.

Long Thủ vội cười nói: “Bà chính là mẹ của cậu chủ Ứng Phá Lãng sao? Chào bà, lần này chúng tôi đến là muốn thương thảo với nhà họ Ứng phương án giải quyết chuyện này. Chúng tôi hy vọng có thể giải quyết trong hòa bình, không biết chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện không?”.

“Nói chuyện? Được, nếu các ông muốn nói, thì tôi cho các ông cơ hội!”, người phụ nữ cũng không kích động, vung tay lên nói: “Trang Hiền, cho bọn họ vào, đi thông báo với mấy lão già kia, bảo bọn họ ra tiếp khách quý!”.

“Thím…”, Ứng Trang Hiền ngạc nhiên.

“Nếu bắn chết bọn họ ở đây thì hời cho họ quá, cho họ vào đi! Vào sơn trang rồi thì chuyện gì cũng dễ làm”, bà ta cười khẩy, ánh mắt đầy thâm độc.

Ứng Trang Hiền suy nghĩ một lát, rồi phất tay: “Lái xe đi, cho bọn họ vào!”.

“Vâng, cậu chủ!”.

Có thể nói sự xuất hiện của thần y Lâm khiến nhà họ Ứng trở tay không kịp.

Nhưng bọn họ cũng không đến mức luống cuống tay chân.

Huống hồ… thần y Lâm này chỉ dẫn theo mỗi Long Thủ đến.

Đây là thành phố Huyền Bình!

Đây là sơn trang Ứng Long!

Nhà họ Ứng to lớn như vậy mà phải sợ thần y Lâm sao?

Rất nhanh, những thành viên cốt cán của nhà họ Ứng tập trung ở đại sảnh.

Hai bên đều có người ngồi, nam nữ già trẻ có cả.

Ứng Phá Lãng cũng đến, hắn mặc một bộ đồ thường ngày, đang đứng sau lưng một người đàn ông trung niên.

Sắc mặt người đàn ông kia âm trầm, để râu quai nón, đầu đinh, mặc đồ Tôn Trung Sơn. Ông ta vốn định uống trà, nhưng nhìn thấy Lâm Chính và Long Thủ bước vào, liền tức giận đặt mạnh tách trà xuống bàn, hừ lạnh một tiếng, không thèm nhìn Lâm Chính nữa.

Người này tên là Ứng Hùng, chính là bố của Ứng Phá Lãng.

Mẹ hắn tên Chu Đình, cũng chính là người phụ nữ đưa Lâm Chính vào, thì ngồi bên cạnh Ứng Hùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.