Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1150



Chương 1150

Những người này ăn vận trông khá cổ trang. Giáp trên người từ đầu đến chân trông rất uy nghiêm lạnh lùng, sau khi vào đại sảnh, tất cả mọi người đều rút kiếm ra, nhắm vào Lâm Chính.

Kiếm dài lóe sáng vô cùng sắc bén, khiến người ta sởn gai ốc. Dường như chạm vào sẽ đứt ngay.

“Đây là đội Long Kiếm của nhà họ Ứng, kiếm pháp họ học đều là kiếm pháp cổ được tổ tiên nhà họ Ứng truyền lại, không chỉ vậy, bọn họ còn tinh thông kiếm trận, một khi thi triển thì không ai ngăn được! Thần y Lâm, tôi cũng khá thích người tài, nếu cậu chịu cúi đầu, cầu xin tôi có lẽ tôi sẽ tha cho cậu, chuyện trước đây chúng ta ngồi lại nói chuyện, cậu thấy thế nào.

Ứng Bình Trúc cũng là kẻ kính phục người mạnh, thực lực mà Lâm Chính đã thể hiện không tồi. Trong lòng ông ta thầm tính toán làm thế nào để Lâm Chính có lợi với nhà họ Ứng.

Nếu như nhà họ Ứng có được Lâm Chính thậm chí là cả Huyền Y Phái cùng tập đoàn Dương Hoa thì đúng là hổ mọc thêm cánh.

Chỉ là Lâm Chính sao có thể dễ dàng cúi đầu?

“Tôi vẫn nói câu đấy. Muốn bỏ qua chỉ có giao Ứng Phá Lãng hoặc Liễu Như Thi cho tôi!”, Lâm Chính lắc đầu nói.

“Cậu đã lãng phí cơ hội cuối cùng của mình rồi đấy”.

“Theo như tôi thấy đây chẳng phải cơ hội”.

“Được rồi, nếu đã vậy thì không trách được tôi, đội Long Kiếm ra tay đi, phải thấy máu, thần y Lâm, chú ý đó!”

Ứng Bình Trúc lạnh lùng nói, sau đó giơ tay lên, sắc mặt nghiêm túc, giọng điệu trở nên lạnh lùng hơn nhiều: “Đội Long Kiếm, bảo vệ nhà họ Ứng, tiêu diệt kẻ địch, giết!”

“Giết!”

Người của đội Long Kiếm cùng gầm lên, rút kiếm ra lao về phía Lâm Chính.

“Thầy, đừng mà…”

Long Thủ sợ đến mức tái mét mặt.

“Lùi sang một bên đi!”

Lâm Chính khẽ nói, lập tức rút châm bạc ra, lao về phía đám người kia.

Vèo vèo vèo vèo…

Châm bạc như sao băng, lao như bay về phía trước.

Nhưng…

Leng keng! Leng keng!

Tiếng động vang lên.

Nhìn lại những cây châm bạc kia, có thể thấy nó đều va vào áo giáp của đội Long Kiếm, tóe ra ánh lửa, sau đó rơi xuống đất, chẳng thể xuyên qua được áo giáp.

“Cái gì?”

Long Thủ kinh ngạc.

“Thần y Lâm, tôi biết châm bạc của cậu có thể xuyên qua được sắt thép, lúc trước khi đấu với Vương Y Hàn, tôi đã nghe nói châm bạc của cậu xuyên qua được sắt, có điều áo giáo của nhà họ Ứng chúng tôi được thiết kế đặc biệt, nó là kỹ thuật của đại sư Lỗ Ban thời cổ đại, mặc dù không làm từ thép, nhưng độ kiên cố vượt xa sắt thép, mấy cây châm bạc nhỏ bé của cậu chắc không dùng được rồi!”, Ứng Bình Trúc cười nói.

Trong lúc ông ta nói, có mười mấy thanh kiếm đang đâm về phía Lâm Chính.

Cứ thế này Lâm Chính sẽ bị đâm nát bét mất…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.