Chương 1166
Đến lúc đó, những người họ Ứng kiêu ngạo như bọn họ cúi đầu hành lễ với Lâm Chính trước mặt người khác, vậy thì… nhà họ Ứng còn mặt mũi nào nữa?
Không ai dám tưởng tượng…
Ứng Hoa Niên… đang lấy cả nhà họ Ứng ra đánh cược với Lâm Chính…
Người nhà họ Ứng dần dần im lặng.
Lời Ứng Hoa Niên nói rất có lý, nhiều người muốn phản đối, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên định của Ứng Hoa Niên, cũng chỉ đành từ bỏ.
Có lẽ chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ được tôn nghiêm của nhà họ Ứng.
“Gia chủ Ứng coi như cũng có chút đầu óc, nếu đã vậy, chúng ta bắt đầu đi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Không vội, cậu còn chưa nói với tôi nếu cậu thua thì sẽ làm thế nào?”, Ứng Hoa Niên hỏi.
“Tôi thua thì tùy các người xử lý”.
“Vậy nếu tôi muốn cậu chết có được không?”, ánh mắt của Ứng Hoa Niên nghiêm túc hẳn.
“Chết?”, Long Thủ hít sâu một hơi lạnh.
Tuy nhiên Lâm Chính không do dự nói: “Cũng được!”
Bầu không khí trở nên căng thẳng.
“Đồ chó má! Mày nói đấy nhé!”, Ứng Phá Lãng ở bên này lập tức nhảy chồm chồm lên hét lớn.
“Thần y Lâm, cậu không được nghĩ lại đâu đó!”, Ứng Hùng vội vàng nói.
“Nghĩ lại? Hừ, nếu như cậu ta thua dưới tay gia chủ, cậu ta còn có quyền để nghĩ lại chắc?”, nguyên lão lạnh lùng nói.
“Nói không sai, nếu như cậu thua. Cậu sẽ không có quyền nghĩ lại, có điều tôi không hy vọng cậu chết trong tay tôi, như vậy thì chẳng có ý nghĩa gì nữa, tôi hy vọng tôi sau khi đánh bại được cậu, cậu sẽ tự sát, đương nhiên không phải ở đây mà ở chân núi Huyền Bình của tôi, tôi muốn cậu tự sát ở đó! Thế nào?”, Ứng Hoa Niên bình tĩnh nói.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người lập tức hiểu ý của Ứng Hoa Niên!
Rõ ràng ông ta hơi kiêng dè ông tổ, biết nếu như giết Lâm Chính thì sẽ gặp phiền toái.
Nhưng nếu như Lâm Chính tự sát, vậy thì không liên quan gì đến nhà họ Ứng bọn họ, ít nhất cũng không liên quan đến Ứng Hoa Niên.
Tuy nhiên Lâm Chính mà tự sát ở chân núi Huyền Bình, tất cả mọi người trong nước đều sẽ cho rằng cái chết của Lâm Chính có liên quan đến nhà họ Ứng. Nhà họ Ứng có thể lấy lại được mặt mũi, cũng vì không có chứng cứ, nên những kẻ đứng sau Lâm Chính không thể truy cứu trách nhiệm được!
Không thể không nói Ứng Hoa Niên thực sự là một lão cáo già, chuyện gì cũng có thể nghĩ ổn thỏa được.
Hai mắt người nhà họ Ứng phát sáng.
“Không hổ là gia chủ, suy nghĩ chu toàn thật, như vậy thần y Lâm chỉ có đường chết, chúng ta cũng phải suy xét đến hậu quả”, Ứng Bình Trúc nói nhỏ, trong mắt đầy vẻ kinh phục.
“Thần y Lâm, cậu thấy thế nào?”, thấy Lâm Chính không trả lời, Ứng Hoa Niên hỏi lại.
“Có thể”, Lâm Chính gật đầu.
Long Thủ không lên tiếng, lúc này ông ta chỉ có thể âm thầm cầu phúc.
“Tốt lắm. Thần y Lâm quả là người dứt khoát”, Ứng Hoa Niên vung tay lên.