Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1853



Chương 1853

Bọn họ đều rất bất ngờ, nhíu mày lại.

“Tôi đã kết hôn mấy năm rồi”, Tô Nhu bất đắc dĩ giải thích.

“Thế à…”.

Bọn họ đều nhìn sang cậu Trung, ai nấy đều có ánh mắt khác nhau, sâu xa mờ ám có, chứa ý cười cũng có.

Nhưng vẻ mặt của cậu Trung vẫn không thay đổi, mà nâng ly rượu lên, mỉm cười nói: “Nếu Chủ tịch Tô không uống được rượu thì uống nước ngọt đi. Nào nào, mọi người nâng ly, cùng nhau mời Chủ tịch Tô một ly, cạn!”.

“Cạn ly!”.

Bọn họ đều nâng ly hô lên.

Một bữa tiệc còn được xem là bình yên.

Lâm Chính cũng âm thầm thở phào.

Anh còn nghĩ những người này là cậu Trung nhờ cậy tới đây, định mượn tiệc rượu bắt đầu tấn công tình cảm Tô Nhu, xem ra anh nghĩ lầm rồi.

Nhưng cũng phải, Tô Nhu đã dẫn chồng mình theo bên cạnh, nếu còn có ý đồ gì với cô thì cũng thật không biết điều.

Không thể không nói, người vợ của mình đúng là hồng nhan họa thủy.

Lúc trước đối phó với Cao Lam, bây giờ lại đến cậu Trung…

Đây còn là Lâm Chính, nếu đổi lại là người khác thì làm sao giữ được người vợ như thế này…

Nhưng… rốt cuộc Lâm Chính vẫn nghĩ quá đơn giản.

Cứ ngỡ cậu Trung này sẽ từ bỏ vì sự hiện diện của Lâm Chính, nào ngờ mọi thứ vẫn chưa bắt đầu mà thôi.

“Được rồi mọi người, ăn uống đã no đủ, chúng ta xuống tầng một ngồi đi. Hôm nay tôi có mời một bậc thầy dương cầm nổi tiếng ở nước Y tới đây, biểu diễn dương cầm tư nhân loại nhỏ. Tôi nghĩ chắc là cậu ấy đã chuẩn bị xong rồi, mọi người cùng nhau xuống thưởng thức đi”, cậu Trung mỉm cười nói.

“Được!”.

Bọn họ sáng mắt lên.

“Bậc thầy dương cầm? Là ai vậy cậu Trung?”, một cô gái vội hỏi.

“Chắc chắn cô đã nghe qua tên của anh ta, anh ta là Oliver Harry”, cậu Trung cười nói.

Vừa nghe đến cái tên này, tất cả phụ nữ ở đây đều reo lên đầy phấn khích.

“Trời ạ, hóa ra là anh ấy!”.

“Anh Trung, là anh mời anh ấy đến sao? Có phải anh quen biết anh ấy không?”.

Các cô gái ùa lên, chạy tới trước mặt cậu Trung, sốt sắng hỏi.

“Lúc trước tôi đến nước Y du học, tình cờ quen biết Harry. Nói đúng ra, chúng tôi có thể xem là bạn học”, cậu Trung cười nói.

“A!”.

“Tốt quá! Anh Trung, lát nữa anh nhất định phải xin chữ ký của anh ấy giúp tôi!”.

“Xin anh đấy!”.

Các cô gái kích động la lên liên tục, ai nấy đỏ bừng mặt.

“Không ngờ anh Trung này quen biết cả Harry! Xem ra mối quan hệ của anh ta rất rộng!”, Tô Nhu ở bên này không kìm được lẩm bẩm.

“Người tên Harry đó là ai?”, Lâm Chính đứng cạnh không nhịn được hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.