Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1874



Chương 1874

Vẻ mặt của mọi người đều căng thẳng.

“Chú Nam đến rồi!” Tiểu Yến nhỏ giọng nói.

“Chú Nam ghét nhất việc đánh đánh giết giết, anh Chu, nếu muốn bàn chuyện làm ăn với chú Nam, không thể để chú ấy thấy cảnh tượng này, nếu không việc làm ăn của anh không phải sẽ đi tong sao?”, người đàn ông họ Triệu cười nói.

“Đúng vậy! Lúc này thật sự không nên thấy máu!” Chu Quý hừ một tiếng, đưa dao cho người bên cạnh.

Người bên cạnh anh ta lập tức giấu đi.

“Thằng kia, anh ngoan ngoãn ở đó cho tôi, nếu không ngay cả hai chân của anh, tôi cũng giúp anh chặt đứt đấy, chờ tôi đón tiếp khách xong sẽ từ từ tính sổ với anh!”

Chu Quý lạnh lùng nói.

Sau đó, hai người bên cạnh ấn Lâm Chính xuống ghế, không cho phép anh rời đi.

Chu Quý chạy chậm mở cửa.

“Chú Nam, ha ha, đi thôi, mời chú vào trong!”, trên mặt Chu Quý đầy vẻ tươi cười, hớn hở nói.

“Xảy ra chuyện gì thế? Quán trà này sao lại đóng cửa? Vậy thì làm ăn thế nào được?” ông lão tên là chú Nam nhíu mày hỏi.

“Không phải vì chú sắp tới sao, nên tôi đã sớm dọn quán để đặc biệt chiêu đãi chú Nam đấy”, Chu Quý vội vàng cười nói.

Chú Nam không nói gì nữa.

“Đi thôi, chú Nam, mời đi lối này!”

Chu Quý đưa ông lão đến chiếc bàn tròn ở giữa, ngồi cách xa đám người Tiểu Yến.

Chú Nam liếc nhìn người đàn ông và phụ nữ ở đằng kia một lượt.

“Chú Nam!”

“Chú Nam!”

Nhiều người nặn ra nụ cười chào đón ông lão.

“Sao mọi người lại ngồi đó? Lại đây ngồi đi”, ông lão hờ hững nói.

“Không được, không được, ông và anh Chu còn có chuyện cần bàn, chúng tôi ngồi đây được rồi!”

“Chú Nam, chú muốn ăn gì không? Chú cứ việc nói”.

Mọi người cười nói.

“Không, tôi đã ăn sáng rồi! Vào thẳng vấn đề đi!”

Ông lão nói, nhưng không khỏi liếc nhìn về phía Lâm Chính.

Bởi vì Lâm Chính xoay lưng về phía ông ta, nên ông lão không nhìn rõ diện mạo của anh, nhưng bóng lưng của anh… lại cho ông lão một cảm giác quen thuộc khó hiểu.

Người này là. . .

Ông lão không chắc chắn lắm, ánh mắt nhìn chằm chằm lên người Lâm Chính.

“Chú Nam,tôi đã chuẩn bị xong bản kế hoạch, lô hàng này chú có thể giao cho nhà tôi làm, bảo đảm sẽ khiến chú hài lòng, đây là giá cả công ty chúng tôi chuẩn bị cho chú, chú có thể xem thử”.

Chu Quý kích động nói, sau đó lấy một tập tài liệu từ người bên cạnh, đưa nó tới trước mặt ông lão.

Nhưng… ông lão làm ngơ, vẫn nhìn Lâm Chính ở đằng kia.

“Chú Nam? Chú Nam…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.