Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2009



Chương 2009

Đó là một cánh cửa thông xuống lòng đất, được làm từ đồng xanh, nhìn có vẻ rất dày dặn chắc chắn, trước cửa có bốn đệ tử của Kỳ Lân Môn đang đứng.

Mỗi bên hai người, bọn họ sống lưng thẳng tắp, tập trung cảnh giác nhìn xung quanh, bất cứ động tĩnh nào cũng thu hút sự chú ý của bọn họ.

Với tình hình này thì Lâm Chính không thể lẻn vào địa lao được, cho dù anh muốn vào thì cũng không mở được cánh cửa này, phải có chìa khóa.

Lâm Chính nghĩ đến đây liền hít sâu một hơi, bước ra khỏi chỗ tối, đi về phía cánh cửa.

“Ai vậy?”.

Bốn đệ tử lập tức quát lớn.

“Là tôi!”.

Lâm Chính trầm giọng quát.

Bốn đệ tử này vẫn luôn canh gác ở đây, chưa từng gặp Lâm Chính, ai nấy tỏ vẻ căng thẳng, đanh giọng nói: “Anh là ai?”.

“Tôi là…”

Lâm Chính chần chừ một lát, bỗng ngẩng phắt đầu lên, ngón tay động đậy.

Vèo vèo vèo vèo!

Bốn cây châm bạc b ắn ra từ ngón tay anh, c ắm vào người bốn đệ tử kia.

Bọn họ lập tức đứng im bất động như bốn pho tượng.

Lâm Chính chạy ngay tới, lục soát người bọn họ.

Anh nhanh chóng tìm thấy chìa khóa cửa.

Ầm ầm ầm…

Lâm Chính mở cửa ra.

Hình như bên trong còn có người, lập tức có tiếng nói vang lên.

“Vị sư huynh nào vậy? Muộn thế này còn mang cơm đến sao? Vẫn chưa bắt hết chuột ở Kỳ Lân Môn à?”.

Giọng nói mang theo mấy phần đùa cợt.

Lâm Chính chẳng nói chẳng rằng, nhanh chân chạy vào.

“Sư huynh?”.

Giọng nói kia có chút nghi hoặc, dè dặt gọi tiếng nữa.

Nhưng người vào không có ý định trả lời, hơn nữa tiếng bước chân vang lên ở cửa càng ngày càng gấp gáp hơn.

Người kia lập tức cảm thấy bất thường, hét lên: “Mày là ai? Người đâu! Người đâu! Có người xông vào địa lao!”.

Hắn vừa dứt lời, cả địa lao liền trở nên sôi sục.

Mấy đệ tử trấn thủ ở đây lập tức cầm vũ khí ở bên cạnh lên, chạy về phía Lâm Chính.

Nhưng địa lao tối tăm, bọn họ còn chưa xác định được Lâm Chính, thì đã nghe thấy mấy tiếng động kỳ lạ vang lên trong bóng tối.

Vèo vèo vèo vèo…

Âm thanh xé gió, mấy cây châm bạc bay ra, tất cả những người đang xông về phía Lâm Chính đều trở nên bất động.

Bọn họ không phải là đối thủ của Lâm Chính.

“Mày là ai?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.