Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2209



Chương 2209

“Còn thấy thế nào nữa? Người ta đã đưa tài liệu vào tay chúng ta, đương nhiên chúng ta phải nắm bắt cơ hội lần này thật tốt!”, Nhậm Quy cười ha hả.

“Ông Nhậm, ông không sợ đây là âm mưu của Chủ tịch Lâm của Dương Hoa sao?”, một ông lớn hạ giọng nói.

“Âm mưu? Thế nào? Ông cảm thấy Vương Khang kia là Chủ tịch Lâm cố tình sắp xếp đến tiếp cận chúng ta?”, Nhậm Quy nheo mắt nhìn ông ta.

“Cũng không phải không có khả năng đó! Nếu Chủ tịch Lâm sắp đật bẫy, bảo Vương Khang đến dụ chúng ta vào bẫy, vậy thì chúng ta sẽ tiêu đời! Chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn!”.

“Ông nói không sai, vô duyên vô cớ vì sao nhà họ Vương lại phản bội Dương Hoa, hợp tác với chúng ta? Phải biết rằng nhà họ Vương vẫn có trọng lượng rất lớn ở Dương Hoa. Nếu là lúc trước bọn họ chạy đến hợp tác với chúng ta thì còn tin được, dù sao lúc đó Dương Hoa nhìn như sắp đổ. Nhưng sau khi Chủ tịch Lâm công khai thuốc đặc trị bệnh tiểu đường, ông ta còn chạy đến hợp tác với chúng ta, chuyện này không thể hiểu được. Bây giờ Dương Hoa cũng không phải không có cơ hội trở mình, về tình về lý đều không đúng!”, gã đầu hói lúc trước cũng nhíu mày.

“Yên tâm, chuyện này tôi đã nhận được chút tin tức!”.

“Ông Nhậm đang chỉ chuyện nhà hàng sao? Nhưng Vương Khang cũng đã nói, khi đó ông ta không ở hiện trường, hơn nữa đó cũng chỉ là lời một phía từ ông ta. Nếu đó là một vở kịch do nhà họ Vương và Chủ tịch Lâm dựng lên, chúng ta cũng lọt bẫy không phải sao?”.

“Thế nên không phải tôi đã sắp xếp nhiệm vụ cho ông ta rồi sao? Bảo nhà họ Vương phá nhà máy sản xuất thuốc của Dương Hoa. Chỉ cần nhà họ Vương làm được điều này, tôi có thể tin ông ta 50%!”, Nhậm Quy nheo mắt lại, cười nói.

“50%? Ông Nhậm, đến vậy mà ông cũng chỉ tin ông ta một nửa?”.

“Đương nhiên, vì tôi lo ông ta sẽ giả vờ phá hoại, thực ra lại âm thầm hỗ trợ Dương Hoa sản xuất thuốc! Thế nên, chuyện phá hoại nhà máy không thể khiến tôi hoàn toàn tin tưởng nhà họ Vương!”.

“Vậy chú Nhậm, nhà họ Vương phải làm đến mức nào thì chúng ta mới có thể hoàn toàn tin ông ta?”, Cư Chí Cường hỏi.

“Rất đơn giản!”.

Trong mắt Nhậm Quy lóe lên tia sáng lạnh lẽo độc ác: “Chỉ cần nhà họ Vương giúp chúng ta lấy được một thứ, vậy thì Nhậm Quy tôi sẽ không nghi ngờ nhà họ Vương nữa!”.

“Thứ gì?”.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Nhậm Quy.

Nhậm Quy nhếch khóe miệng, cười nhạt nói: “Phương pháp điều chế thuốc đặc trị bệnh tiểu đường!”.

Ông ta dứt lời, hơi thở của đám đông đều run rẩy.

Mã Hải làm theo ý của Lâm Chính, bắt đầu cắt đứt mọi thứ liên quan đến nhà họ Vương.

Nhà họ Vương đương nhiên là sứt đầu mẻ trán.

Nhưng trừ chuyện nội bộ Dương Hoa, điều mà Lâm Chính quan tâm nhất bây giờ là chuyện sản xuất thuốc đặc trị bệnh tiểu đường.

Anh đã tuyên bố trước giới truyền thông, nếu không làm được thì cũng mất mặt mình.

“Chủ tịch Lâm, tất cả máy móc mà chúng ta đặt trước đang trên đường đến nhà máy, dự tính nửa tiếng sau chúng sẽ đến được nhà máy, anh có cần đi kiểm hàng không?”, thư ký đi vào, cung kính nói với Lâm Chính.

“Đương nhiên là cần, mau chuẩn bị xe!”, Lâm Chính sáng mắt lên, lập tức nói.

Mã Hải quá bận rộn, nên không đi theo Lâm Chính, Lâm Chính chỉ dẫn theo thư ký mới là Lục Tuyết đi xem.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.