Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2305



Chương 2305

“Chú đang nói gì?”, Lâm Chính nhanh chóng ổn định tinh thần, lạnh lùng nói.

“Không… Không có gì, tôi nhận nhầm người… Ánh mắt cậu rất giống với Lâm Chính cháu tôi… Có lẽ tôi… xuất hiện ảo giác”, Lâm Chi Hằng nói giọng khàn khàn.

“Lâm Chính? Tên vô dụng đó?”.

“Vô dụng? Phải… Nếu nó có thể làm một người vô dụng cả đời thì cũng là một chuyện may mắn đối với nó… Ít ra, là chuyện tốt…”, trên mặt Lâm Chi Hằng lộ ra nụ cười chua chát.

Lâm Chính thấy vậy, không khỏi buông lỏng nắm đấm siết chặt.

Anh im lặng một lúc, đột nhiên buông tay, quăng Lâm Chi Hằng xuống đất.

Rầm!

Lâm Chi Hằng lăn trên đất mấy vòng, nằm yên không động đậy, không thể đứng dậy được nữa.

Cơn đau kịch liệt sắp làm anh ta ngất xỉu.

Nhịp thở của người bên đường đều run rẩy.

Lâm Chính đi đến cạnh Lâm Chi Hằng, hạ giọng nói: “Tôi hỏi chú, chú cảm thấy… nhà họ Lâm đó đáng để chú bảo vệ sao?”.

“Vì sao cậu… luôn hỏi tôi vấn đề này?”, Lâm Chi Hằng yếu ớt nói.

“Tôi chỉ muốn biết, chú bảo vệ nhà họ Lâm, vậy còn những người bị nhà họ Lâm hại chết, chú làm sao ăn nói với bọn họ?”, Lâm Chính nhìn chằm chằm Lâm Chi Hằng, hỏi.

Lâm Chi Hằng ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn Lâm Chính: “Cậu…”.

“Rời khỏi nhà họ Lâm đi, như thế chú còn có thể giữ được một mạng!”.

Lâm Chính trầm giọng nói. Anh hái một đóa hoa đang nở rộ bên đường trước mặt Lâm Chi Hằng, ngắt một cánh hoa xuống để trên người anh ta, đồng thời siết chặt đóa hoa trong lòng bàn tay.

Soạt!

Những cánh hoa còn lại bị sức mạnh dồi dào của Lâm Chính nghiền thành bột mịn.

Anh thả tay, đóa hoa biến thành cát bụi rơi qua kẽ ngón tay anh bay đi.

Lâm Chi Hằng lập tức hiểu ý của Lâm Chính, nhìn cánh hoa còn hoàn chỉnh ở trên người mình, sắc mặt trắng bệch, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.

“Cậu là ai? Rốt cuộc cậu là ai?”, Lâm Chi Hằng khẩn thiết hét lên.

Nhưng Lâm Chính không trả lời, đứng dậy rời đi.

Lâm Chi Hằng thất bại thảm hại khiến những người nhà họ Lâm bao gồm Lâm Tử Yến không ngờ tới.

Bọn họ đâu ngờ Hắc Long Lâm Chi Hằng của Thiên Long Đường lại không có chút sức lực để phản công khi đối mặt với thần y Lâm!

Thật là khoa trương!

“Đám vô dụng của bộ thông tin cung cấp tin tức sai cho chúng ta! Bọn họ hoàn toàn không điều ra rõ thực lực chân chính của thần y Lâm! Bọn họ toàn là một đám ăn hại!”.

Lâm Tử Yến đang ở trong trạng thái ngây ngốc hoàn hồn lại, nhưng cả người lại run rẩy, sắc mặt trắng bệch, điên cuồng gào lên.

Sự kinh hoảng tột độ khiến cô ta hơi điên cuồng.

Nhất là khi nhìn thấy Lâm Chính đi tới, người nhà họ Lâm sợ đến mức đứng không thẳng, tất cả đều nhũn hai chân, suýt chút nữa ngã ra đất.

Bọn họ sợ hãi nhìn Lâm Chính, ánh mắt đó cứ như nhìn thấy thần chết…

“Đưa bọn họ lên xe chở đến bờ sông, sau đó trầm xuống sông”, Cung Hỉ Vân phất tay, lập tức quát lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.