Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2364



Chương 2364

“Nói việc chính đi”.

“Chủ tịch Lâm, cậu mất kiên nhẫn tới vậy à?”

“Tôi vội về ăn cơm thôi”

“Vậy à…thú vị ghê”.

“Tiền đâu? Không phải nói tiền ở đây sao? Tại sao tôi không thấy?”

“Chủ tịch Lâm, cậu không nhìn thấy là vì cậu không hiểu ý của tôi muốn diễn đạt”, Nam Cung Phi Dương uống cạn ly rượu, thản nhiên nói tiếp: “Những lời thừa thãi tôi không nói nữa. Chủ tịch Lâm, cậu xé hợp đồng đi, núi đá tím nhà chúng tôi cũng không cần nữa. Từ hôm nay thế gia Nam Cung và Dương Hoa nước sông không phạm nước giếng”.

“Vì vậy…ông tới để làm hòa à?”

“Nói nghiêm túc thì là như vậy”.

“Xé hợp đồng thì chắc tôi không có được lợi lạc gì đâu nhỉ?”

“Chủ tịch Lâm, cậu là người thông minh. Cậu cầm hợp đồng đó có nghĩa là chúng ta không đội trời chung, trở thành kẻ địch của nhau. Hiện tại Dương Hoa khá bất ổn, còn rất nhiều khó khăn và rắc rối cần phải giải quyết. Nếu như lúc này cậu đắc tội với nhà Nam Cung nữa thì cậu nghĩ xem Dương Hoa còn có ngày mai không?”, Nam Cung Phi Dương rót thêm cho mình một ly rượu

“Trước đây từng có rất nhiều người nói với tôi như vậy nhưng đến cuối cùng, sự thật đã chứng minh họ đều sai cả”, Lâm Chính lắc đầu.

Thực ra anh không tin thế gia Nam Cung sẽ buông tha cho anh. Núi đá tím chỉ là ngòi nổ cho mọi chuyện mà thôi. Sự việc đã đến nước này thì giữa anh và thế gia Nam Cung chắc chắn phải có kẻ chết.

“Chủ tịch Lâm, cậu tuổi trẻ tài cao, lại có y thuật vô song. Nếu như vì chuyện này mà cả cậu và Dương Hoa bị hủy hoại thì đúng là được không bằng mất đấy”, Nam Cung Phi Dương lại uống cạn ly rượu. Giọng điệu của ông ta lạnh đi nhiều.

“Xem ra chúng ta nói chuyện không hợp rồi”.

Lâm Chính đẩy cửa, bước ra: “Tôi về ăn cơm đây. Các người đến từ đâu thì quay về đó đi”

“Chủ tịch Lâm”, khi Lâm Chính vừa đưa chân ra thì Nam Cung Phi Dương đã kêu lên.

Anh quay lại nhìn ông ta.

“Chủ tịch Lâm, tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu đưa ra quyết định như vậy thì đừng hối hận đấy. Hãy cẩn thận”, Nam Cung Phi Dương lạnh lùng nói.

Lời nói của ông ta đã quá rõ ràng. Thế nhưng Lâm Chính vẫn bước xuống không chút do dự. Người nhà Nam Cung đứng bên ngoài đồng loạt rút súng ra chĩa thẳng vào Lâm Chính.

“Hả?”, Lâm Chính chau mày nhìn Nam Cung Phi Dương:

Nam Cung Phi Dương ở trong xe không hề lên tiếng. Đúng lúc này…

Rầm rầm rầm…

Tiếng động cơ vang lên trong khu để xe, sau đó có vô số xe chạy vào…

Đoàn xe chạy tới vây chặt lấy xe của nhà thế gia Nam Cung. Từ Thiên và Cung Hỉ Vân dẫn đầu đoàn bảo vệ bước xuống xe, móc ra các thể loại súng và chĩa thẳng vào đối phương.

Chỉ trong khoảnh khắc, thái dương của từng kẻ thuộc nhà Nam Cung đều bị chĩa tới mấy nòng súng.

Người nhà Nam Cung hoảng loạn. Ai cũng hoang mang nhìn xung quanh mà không biết chĩa súng vào ai.

“Chúng ta vẫn tiếp tục chứ?”, Lâm Chính thản nhiên hỏi.

“Chủ tịch Lâm, thú vị lắm. Có điều cậu có tin là chỉ cần tôi ra lệnh thì những người này vẫn bóp cò không do dự không? Dù họ có bị bắn thành cái rổ”, Nam Cung Phi Dương điềm đạm nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.