Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2406



Chương 2406

“Không chịu à? Vậy chỉ có nước chết thôi. Có điều mọi người cũng phải cân nhắc tới thực lực của mình chứ. Dương Hoa bề ngoài xưng vương xương bá trong nước nhưng trong mắt rất nhiều thế gia ẩn thế thì có khi chúng ta chỉ là trò cười thôi. Mọi người cho rằng nuốt gọn Nhậm Quy, thôn tính đảo Vong Ưu và Kỳ Lân Môn thì là vô địch sao? Đúng là một đám người ngốc nghếch. Không biết người giỏi còn có người giỏi hơn à?”

“Ông…”, Mã Hải tức lắm, định phản bác nhưng bị Lâm Chính ngăn lại.

“Mã Hải, đừng nói nữa”.

“Chủ tịch Lâm…”

“Thực ra ông Dịch nói có lý”

Mọi người nghe thấy vậy thì ngạc nhiên.

“Chủ tịch Lâm, vậy là cậu…đồng ý hòa giải sao?”

“Vẫn là thần y Lâm biết nghĩ tới đại cục”.

Lâm Chính chỉ gật đầu: “Ông Dịch, ông đừng lầm, tôi không đồng ý hòa giải”.

“Vậy cậu định thế nào?”, Dịch Quế Lâm chau mày: “Cậu cảm thấy có thể tiêu diệt được thế gia Nam Cung?”

“Ông thấy tôi không làm được hả?”

“Tôi không biết. Nhưng dù cậu làm được thì cũng nên nghĩ tới việc sẽ phải trả giá thế nào”, Dịch Quế Lâm lắc đầu: “Trước khi đối phó với Nam Cung Tùng thì tôi đã nhắc nhở cậu nhiều lần rồi. Động vào Nam Cung Tùng có nghĩa là gì? Giờ cậu lại lo lắng nhà Nam Cung sẽ báo thù mình. Ngoài hòa giải ra thì cậu rất khó có thể bảo vệ mình và những người xung quanh. Đây là cái giá phải trả cho sự bồng bột, cậu rõ chưa?”

“Ông nói không sai. Nhưng trên thực tế không phải là không có cách khiến cho thế gia Nam Cung phải thần phục. Muốn họ cúi đầu rất đơn giản”, Lâm Chính điềm đạm nói.

“Ồ! Cậu có dự định gì?”, Dịch Quế Lâm cảm thấy nghi ngờ.

Lâm Chính không nói gì, chỉ nhìn Mã Hải và gật đầu. Mã Hải lập tức lấy ra một tấm lệnh bài và đặt lên bàn.

Nhìn thấy nó, Dịch Quế Lâm thất sắc: “Đây là Ma Hỏa Lệnh sao?

Ma Hỏa Lệnh sao? Trong phòng họp, rất nhiều người nhìn nhau, sau đó đồng loạt quay qua nhìn lệnh bài mà Mã Hải mới đặt trên bàn. Ai cũng hoang mang, cảm thấy không hiểu.

Đó là gì vậy? Không ai rõ. Chỉ có Dịch Quế Lâm là như nhìn thấy thứ gì đó kinh khủng lắm. Mặt ông ta tái mét.

Ông ta đứng bật dậy, rảo bước đi tới và cầm tấm lệnh bài nên xem kỹ. Lúc này, cả cơ thể ông ta run bần bật.

“Không thể nào! Không thể nào…đây đúng là Ma Hỏa Lệnh! Cậu…cậu lấy nó ở đâu vậy? Lấy ở đâu thế?”, Dịch Quế Lâm trố tròn mắt, quay qua nhìn Lâm Chính.

“Ba ngày trước, có một người tới tìm Mã Hải nhờ tôi ra tay chữa bệnh giúp. Người này đã tặng tôi Ma Hỏa Lệnh làm thù lao”, Lâm Chính nói.

“Người đó chắc chắn là giáo chúng của Đông Hoàng Giáo. Chắc chắn rồi”, Dịch Quế Lâm gật đầu: “Giáo chúng của Đông Hoàng Giáo chạy tới Giang Thành rồi sao? Hóa ra lời đồn là thật. Sắp loạn rồi, sắp đại loạn rồi”.

Ông ta hét lên, cả người mất kiểm soát. Đám đông sợ hết hồn. Họ vô thức lùi về sau, nhìn Dịch Quế Lâm bằng vẻ kiêng dè.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.