Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2678



Chương 2678

“Thế nhưng…gia chủ, Nạp Lan Thiên bại rồi…”, người bên cạnh nói nhỏ.

“Không quan trọng, chỉ cần chúng ta không công nhận điều đó thì cậu ta vẫn là thiên kiêu thứ 10. Thứ chúng ta cần không phải là sức mạnh của Nạp Lan Thiên mà là toàn bộ gia tộc sau lưng cậu ta”.

“Vâng, gia chủ!”

Người của nhà Nam Cung đã quyết định đứng về phía Nạp Lan Thiên rồi. Quan khách đồng loạt lùi lại, không ai dám can dự vào. Vì không ai dám đắc tội với hai gia tộc này.

“Lâm Chính, chúng ta phải rời khỏi đây thôi! Mau đi cùng chúng tôi!”, Bích Trân lao về phía Lâm Chính, kéo tay anh.

Lâm Chính vẫn không hề nhúc nhích.

“Đừng vội”, anh thản nhiên nói.

“Anh…”, Bích Trân tức lắm nhưng vẫn muốn khuyên thêm.

Cao thủ của nhà Nam Cung và Nạp Lan đang áp sát. Giờ mà còn không đi thì sẽ không kịp nữa.

“Đồ đầu đất này!”, Bích Trân chửi. Cô ấy mặc kệ Lâm Chính, cứ thế quay người kéo An Viên chạy ra ngoài. Còn không chạy thì họ sẽ không thoát được. Bích Trân không muốn bị kéo vào chuyện này chỉ vì một gã đầu đất.

Thế nhưng họ mới đi được vài bước thì một bóng hình lao tới, đập mạnh tay lên vai họ. Hai cô gái không kịp phòng bị, bị đánh ngã ra đất. Có vẻ như xương vai của họ đã bị nứt.

Người chặn họ lại chính là Nam Cung Vân Thu.

“Phóng hỏa mà định chạy đi đâu?”, Nam Cung Vân Thu cười lạnh lùng.

Bích Trân và An viên tái mặt. Võ kỹ của bọn họ không quá cao. Bọn họ chỉ là bác sĩ, đối phó với người như Nam Cung Vân Thu đương nhiên là họ gặp khó khăn.

“Cô định làm gì?”, Bích Trân nghiến răng.

“Làm gì à? Dám làm bậy ở đây! Hừ, để tôi cho các người biết thế nào là lễ hội. Đưa họ đi! Nhốt lại. Tôi sẽ tính sổ với họ sau”, Nam Cung Vân Thu nheo mắt cười.

Các cao thủ của nhà Nam Cung lập tức bắt hai cô gái và áp giải họ. Lâm Chính cũng bị một lượng lớn các cao thủ bao vây. Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng hét vang lên.

“Dừng tay!”

Tất cả đều giật mình quay qua nhìn. Họ thấy một người mặc áo bào màu đỏ với mái tóc bạc và thần sắc vô cùng tinh anh đang bước tới.

Người này có khí tức thâm sâu khó lường cùng đôi mắt cảm tưởng như có thể nhìn thấu mọi chuyện.

Quan khách kinh ngạc. Nam Cung Mộng nhìn thấy người này thì lập tức chau mày và giơ tay lên. Người của thế gia Nam Cung đồng loạt dừng lại. Đến cả những người định áp giải Bích Trân và An Viên cũng khựng bước.

“Kim Thế Minh”, Nạp Lan Thiên tối sầm mặt. Anh ta cũng ra hiệu cho các cao thủ nhà Nạp Lan dừng tay.

“Đây chẳng phải là Kim trang chủ của sơn trang Kim Thạch sao? Ông ta cũng tới à?”

“Sao trước đó không thấy nhỉ?”

“Chắc là ở phía sau nên không để ý”.

Đám đông xì xầm.Nam Cung Mộng nhìn Kim Thế Minh bằng vẻ vô cảm: “Kim trang chủ tới từ khi nào vậy? Sao không báo tôi một tiếng?”

“Tôi tới hóng hớt thôi mà! Hà tất phải làm phiền gia chủ Nam Cung chứ?”, Kim Thế Minh vuốt râu, cười thản nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.