Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 280



Chương 280

“Thưa sếp, công ty Dương Hoa đã mua công ty chúng ta rồi. Đã đổi người phụ trách công ty, ba phút trước ạ…”, giọng nói cuống cuồng của thư ký ở đầu dây bên kia vang lên.

“Cái gì?”, tên mập trố tròn mắt: “Công…công ty bị mua rồi sao?”

“Ồ”, đám đông vỡ òa.

Tô Dư suýt nữa đứng không vững.

Đúng lúc này!

Xoẹt!

Một chiếc xe Bently màu đen đỗ bên đường. Sau đó vài người đàn ông mặc đồ đen bước xuống. Đi đầu là một người đeo kính râm. Họ bước về phía Lâm Phú Vinh.

Lâm Phú Vinh hết hồn, vội vã lùi lại.

“Các …các người là ai?”

“Tới tôi mà còn không nhận ra sao. Dễ quên thế”, người này tháo kính ra.

“Chú…chú Thiên?”, Lâm Phú Vinh cảm thấy da đầu tê dại.

“Chú Thiên, sao…chú lại tới đây?”, Lâm Phú Vinh khóc dở mếu dở.

“Tôi tới đưa tiền cho cậu”, Từ Thiên thản nhiên nói.

“Đưa tiền? Đưa tiền gì?”

“Đương nhiên là tiền mua công ty của cậu rồi”, Lâm Phú Vinh trợn tròn mắt.

Từ Thiên mang tiền tới sao?

Ông ta mang tiền tới, Lâm Phú Vinh dám nhận sao? Nhận thì mất mạng như chơi.

Nhưng nếu không nhận thì trên người làm gì còn bạc cắc nào, khác gì khuynh gia bại sản chứ? Tính đi tính lại thì mạng sống vẫn quan trọng hơn.

“Chú Thiên, tiền…tiền đó không cần đưa đâu. Coi như là tiền tặng chú”, Lâm Phú Vinh trông vô cùng đau khổ.

“Nghe lời lắm! Tôi thích những người thông minh như vậy”.

Từ Thiên vỗ vai Lâm Phú Vinh, quay qua gật đầu với Lâm Chính và bước lên xe.

“Chiếc Mercedes này cũng lái đi đi”, Từ Thiên hô lên.

Trong chấp mắt, trên người Lâm Phú Vinh không còn lấy một cắc.

Đám đông sững sờ. Tô Dư đứng bên cạnh thì sớm đã á khẩu.

“Sau này bọn họ sẽ không làm phiền em nữa”, Lâm CHính quay qua nói với Tô Tiểu Khuynh.

“Cảm ơn anh rể”, Tô Tiểu Khuynh nói bằng vẻ sùng bái.

“Sau này nếu có chuyện gì thì có thể gọi cho anh bất cứ lúc nào nhé”.

“Dạ”, ánh mắt Tô Tiểu Khuynh sáng lấp lánh.

“Đợi một chút”, Tô Dư kêu lên.

“Còn chuyện gì không?”, Lâm Chính ngoái đầu.

Tô Dư bặm môi: “Lâm Chính…rốt cuộc chuyện này là thế nào vậy? Những chiếc xe này…là của cậu sao? Vừa rồi Từ Thiên là thế nào nữa? Cậu không phải là ở rể sao? Không phải người khác nói cậu không làm gì à? Tại sao…lại sở hữu nhiều thứ như vậy chứ?”

Tô Dư không nhịn thêm được nữa. Cô ta đã nhịn lâu lắm rồi. Cô ta sớm đã phát hiện ra Lâm Chính có gì đó không ổn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.