Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2904



Chương 2904

Sao Vương Kiều có thể chịu nổi cục tức này? Ông ta gầm lên, đang định xông tới.

“Đừng mà bố!”.

“Trưởng lão, xin ông đừng giết chóc nữa!”.

Mọi người nhao nhao ngăn cản, vô cùng lo lắng.

Lúc này, tất cả bọn họ đều không còn tự tin nữa.

Bọn họ không biết Vương Kiều liệu có thể đánh bại được “Tiêu Hồng” này hay không, nhưng với thực lực mà Tiêu Hồng thể hiện lúc vừa rồi… thì anh cũng không phải là một người dễ chọc vào.

Nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn… thì phải làm sao đây?

Chỉ có điều…

Sao bọn họ có thể ngăn cản được Vương Kiều đang trong cơn thịnh nộ chứ?

Vương Kiều hất tay, tức giận gầm lên: “Tất cả tránh ra!”.

Sức mạnh của bọn họ không bằng Vương Kiều lúc này đã dùng châm bạc cường hóa thân xác, nên đều bị ông ta đẩy ra.

Vương Kiều lửa giận ngút trời, gầm lên nhào về phía Lâm Chính.

Nhìn trạng thái này thì ông ta đã điên thật rồi.

Không giết được Lâm Chính thì ông ta thề không chịu thôi.

“Vương Kiều, nếu ông đã muốn chết như vậy thì được, tôi cho tôi toại nguyện!”.

Lâm Chính lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không khách sáo, ngón tay nhón châm, bước chân di chuyển cực nhanh.

Cây châm sáng loáng ở đầu ngón tay anh như một tinh linh nhảy múa, vô cùng đẹp đẽ, cũng vô cùng thần kỳ.

Vương Kiều cũng dùng rất nhiều châm bạc bao phủ lòng bàn tay.

Lần này ông ta sẽ không ăn mòn da thịt Lâm Chính nữa, ông ta muốn dùng châm bạc của mình đâm xuyên người Lâm Chính, hủy hoại các huyệt đạo trên người anh, khiến anh chết ngay tại chỗ.

Dù sao Vương Kiều cũng là Nhị trưởng lão của thôn Dược Vương, đang cơn thịnh nộ nhưng chiêu pháp không hề bị loạn.

So chiêu với Lâm Chính một hồi, ông ta lập tức tìm được cơ hội, hai chưởng đánh mạnh ra, châm bạc trên đó như con rắn độc nhe nanh, đâm vào các huyệt vị trên người Lâm Chính.

Nhưng Lâm Chính cũng không hề chậm, châm bạc ở đầu ngón tay nhanh chóng đánh ra.

Lúc này, không ai nhường ai.

Mà châm của ai đâm trúng người đối phương, thì đối phương cũng chỉ có kết cục là không chết cũng bị phế.

Mọi người xung quanh đều nín thở, trong lòng sợ hãi.

Phập! Phập! Phập!

Mấy âm thanh kỳ dị vang lên.

Châm bạc trong tay Lâm Chính đâm vào người Vương Kiều.

Còn châm bạc trong tay Vương Kiều cũng đánh vào người Lâm Chính, nhưng không thể đâm vào, mà dường như bị thứ gì đó chặn lại, tất cả đều rơi xuống…

“Sao cơ?”.

Ai nấy kinh ngạc.

Vương Kiều há hốc miệng, khó mà tin nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.