Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3492



Chương 3492

“Những người này bị làm sao thế?”, người đàn ông gần đó thản nhiên hỏi.

“Thưa cậu, không rõ…lẽ nào là bị trúng gió”, người đội trưởng cảm thấy rất kỳ lạ và hoang mang.

Lâm Chính mặc kệ, chỉ bước tới trước nhìn chăm chăm Tô Nhu và bó hoa trong tay cô: “Tô Nhu, em đang làm gì vậy? Người này là ai?”

“Lâm Chính, anh đừng hiểu lầm. Người này là…”

“Tôi là chồng chưa cưới của cô ấy…anh…chính là chồng cũ đúng không?”, không đợi Tô Nhu trả lời thì người đàn ông kia đã lên tiếng.

Anh ta mỉm cười, đưa tay ra: “Chào anh Lâm”.

“Chồng chưa cưới? Chồng cũ?”, Lâm Chính chau mày.

Bầu không khí vô cùng kỳ lạ. Cảm giác không gian như đặc quánh lại.

Siêu xe, hoa tươi, trai tài gái sắc. Cảnh tượng này có nghĩa là gì thì ai cũng nhận ra.

Thế nhưng…cô gái trước mặt là vợ của mình cơ mà? Mà bọn họ đã ly hôn đâu? Cái gì mà chồng cũ chứ? Buồn cười hết sức!

“Tô Nhu, thế này là thế nào?”, Lâm Chính đanh mặt, gằn giọng.

“Lâm Chính, anh đừng hiểu lầm, em và người này không có gì cả”.

Tô Nhu nghiên túc nhìn người đàn ông trước mặt và nói: “Bạn học Tần, mong cậu có lòng tự trọng. Tôi và cậu không có gì cả. Tôi đã có chồng rồi. Hơn nữa chúng tôi rất yêu thương nhau, cũng chưa ly hôn, cậu cũng không phải là chồng chưa cưới gì của tôi hết”.

“Nhưng cậu đã đồng ý với tôi là sẽ cùng ăn tối tại nhà hàng Kim Châu rồi mà”, người này vội vàng nói.

“Tôi đồng ý ăn cơm với cậu, mục đích là hi vọng cậu đừng làm phiền tới nhân viên của học viện nữa. Chỉ vậy mà thôi”, Tô Nhu nói rồi nhét trả lại hoa cho cậu ta.

Người đàn ông mỉm cười: “Tô Nhu, tính cách của cậu vẫn bướng bỉnh như thế. Vậy cậu có biết là tôi đã bao trọn nhà hàng Kim Châu rồi không. Bữa cơm tối nay chính là bữa tiệc đính hôn của chúng ta”.

“Cái gì?”

Tô Nhu bàng hoàng, cô trở nên tức giận: “Bạn học Tần, nếu là như vậy thì tôi sẽ không tham gia bữa ăn tối nay nữa”.

Nói xong, cô quay người rời đi.

“Tô Nhu, cậu định rời đi sao? Vậy thì chuyện này sẽ tiếp tục diễn ra đấy. Hơn nữa chồng cậu đang ở đây, cậu không sợ tôi làm gì anh ấy à?”, người đàn ông mỉm cười.

Dứt lời, Tô Nhu tái mặt. Cô bèn khựng lại. Đây là sự uy hiếp trắng trợn mà.

“Hả?”

Sắc mặt Lâm Chính trở nên mất tự nhiên. Anh nhìn Tô Nhu rồi lại nhìn người đàn ông: “Tô Nhu! Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Người này định làm gì?”

“Anh đừng hỏi nhiều nữa, mau rời đi”, Tô Nhu tới gần, khẽ nói.

“Đi sao?”

“Người này tên là Tần Minh, trước là bạn học cùng em. Sau khi tốt nghiệp đại học thì cậu ấy ra nước ngoài. Hôm qua mới về, đột nhiên cầu hôn em. Em không đồng ý, thế là cậu ta ra tay với người của học viện”, Tô Nhu nói.

“Cái gì?”, Lâm Chính mặt tối sầm. Giờ anh mới hiểu ra vấn đề. Dịch Quế Lâm bị điều đi Yên Kinh giám sát nhà họ Lâm. Nguyên Tinh và Tào Tùng Dương cùng anh tới Hồng Nhan Cốc. Những người còn lại cũng có nhiệm vụ của mình. Ảnh ngự thì phụ trách sự an toàn cho Tô Nhu. Những người khác thì bọn họ cũng bận việc cả. Chính vì vậy mà Tần Minh có cơ hội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.