Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3651



Chương 3651

Lâm Chính ở bên trong đánh nhau tối tăm mặt mũi, người ở bên ngoài cũng chờ đến sốt cả ruột.

“Sao vẫn chưa ra nhỉ?”.

“Đã 40 phút rồi”.

“Không ngờ thần y Lâm lại lợi hại như vậy”.

“Chẳng lẽ cậu ta có thể cầm cự trong đó một tiếng? Thế chẳng phải sẽ phá vỡ kỷ lục của Joel sao?”.

“Không hổ là thần y Lâm”.

Xung quanh xì xào bàn tán.

Sắc mặt của Joel vô cùng khó coi.

“Anh Joel, xem ra trận cá cược này anh không dễ thắng đâu”, Khổng Thích Thiên đi tới, mỉm cười nói.

Anh ta đang châm chọc Joel.

“Bây giờ đã được 49 phút, 11 phút nữa thôi là thần y Lâm sẽ phá vỡ kỷ lục của anh. Anh Joel, theo lời hẹn trước đó, thì anh phải giao tính mạng của anh vào tay thần y Lâm đấy”, Nam Cầm cũng ghé lại gần, che miệng cười nói.

Joel nghe thấy thế liền tái mặt.

“Mới được 49 phút, bây giờ cậu ta vẫn chưa phá được kỷ lục, cậu ta chưa thắng”, Joel cắn răng đáp.

“11 phút thì nhanh lắm”, Nam Cầm liếc nhìn anh ta, nói.

Joel thầm siết chặt hai bàn tay, đôi mắt màu xanh lam đầy hung ác.

Anh ta im lặng một lát rồi khàn giọng nói: “Tôi đi vệ sinh một lát”.

Dứt lời liền xoay người rời đi.

Nam Cầm và Khổng Thích Thiên nhìn chằm chằm bóng lưng của anh ta.

“Anh ta đi vệ sinh thật sao?”, Khổng Thích Thiên không nhịn được hỏi.

“Việc này thì liên quan gì đến tôi?”, Nam Cầm hỏi vặn lại.

Khổng Thích Thiên sửng sốt, nhìn về phía Ngũ trưởng lão. Lúc này, đám Ngũ trưởng lão vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, yên lặng ngồi thiền, chờ Lâm Chính ra khỏi bàn cờ, không chú ý đến phía Joel.

Cùng lúc đó, trong bàn cờ Huyết Ma.

Bịch!

Lâm Chính lại tung một quyền đánh tan quân Tốt ở trước mặt.

Anh đã giải quyết được hai Tốt một Xe của đối phương.

Tất cả số Xe, Mã, Pháo còn lại đều đánh tới.

Bọn chúng như một tấm lưới lớn, bao vây lấy Lâm Chính.

“Cơ hội tốt!”.

Lâm Chính nhắm trúng thời cơ, lập tức vượt qua sông, đánh về phía quân Tướng ở chính giữa phía sau.

Chỉ cần hủy được quân Tướng là sẽ thắng ván cờ.

Hai mắt anh sáng rực, trong lòng tràn ngập mong đợi.

Xe, Mã, Pháo ở phía sau không thể theo kịp tốc độ của anh, chúng lần lượt qua sông, đuổi theo Lâm Chính.

Lâm Chính nâng tốc độ lên đến cực hạn, không cho chúng cơ hội phản ứng. Anh nhắm trúng quân Tướng, định tung một chưởng tới.

Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.