Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4226



Chương 4226

“Mạc Tâm cung chủ, kẻ này tàn nhẫn độc ác, rắp tâm muốn giết Côn Huyết, không thể tha thứ được! Mong Mạc Tâm cung chủ hãy trừng trị nghiêm khắc!”, gia chủ Trác được đỡ dậy, tức giận quát lớn.

“Gia chủ Trác, ông qua một bên nghỉ ngơi đi”, Mạc Tâm cung chủ bình thản nói.

“Cung chủ, sao bà lại ngăn cản tôi?”, Lâm Chính bình thản hỏi.

“Lâm Chính, cậu cũng đừng tức giận, cậu và Trác Côn Huyết đều là đệ tử của thiên cung chúng ta, vốn là đồng môn, cớ sao phải đấu đến mức ta sống ngươi chết chứ? Chuyện này tạm thời bỏ qua, mỗi người nhường nhau chút đi”, Mạc Tâm cung chủ thuận miệng nói.

Bà ta muốn dẹp yên chuyện này.

Nhưng Lâm Chính không có ý định dừng tay.

“Mạc Tâm cung chủ, nếu đồng môn không được đấu đến mức ta sống ngươi chết, vậy tại sao trước đó khi Trác Côn Huyết đấu với Trần sư huynh lại ra sát chiêu? Nếu tôi không ra tay thì e là Trần sư huynh đã mất mạng lâu rồi”, sắc mặt Lâm Chính lạnh tanh, đáp trả bà ta.

Mạc Tâm cung chủ nhíu mày, im lặng một lát rồi đáp: “Đây là thiên cung Trường Sinh, còn quan tâm đến việc sống chết sao? Cho dù Trần Tường có chết, thì có bổn cung chủ đây, cậu ta cũng sẽ được cứu sống! Các cậu lo cái gì chứ?”.

Những lời bà ta nói đúng là thừa thãi.

Trần Tường suýt nữa bị giết thì không thấy Mạc Tâm cung chủ ra tay, bây giờ Lâm Chính định ra tay phế Trác Côn Huyết, thì bà ta lại lập tức ra mặt ngăn cản. Rõ ràng là Mạc Tâm cung chủ thiên vị phía Trác Côn Huyết.

Mọi người đều nhìn ra được.

Lâm Chính cũng thế.

Nhưng mà cũng đúng, phía Trác Côn Huyết có nhà họ Trác lớn mạnh, đồng thời bản thân hắn cũng là đệ tử nổi trội, sao Mạc Tâm cung chủ có thể bỏ mặc chứ?

“Cung chủ đã nói vậy thì Lâm Chính cũng không truy cứu nữa, nhưng người nhà họ Trác sỉ nhục Nhị tôn trưởng, tôi muốn bọn họ phải quỳ xuống xin lỗi Nhị tôn trưởng, chắc là không vấn đề gì chứ?”, Lâm Chính trầm giọng nói.

“Cậu nói cái gì?”.

Gia chủ Trác nín thở.

“Lâm Chính! Cậu là cái thá gì chứ? Bắt người nhà họ Trác tôi quỳ xuống sao?”, Trác Côn Huyết tức giận gầm lên.

“Sao nào? Không chịu hả? Nếu vậy thì e là chuyện này vẫn chưa kết thúc đâu”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

“Cậu…”, Trác Côn Huyết há miệng ra, nhưng không biết nên nói gì.

“Lâm Chính, tốt xấu gì gia chủ Trác cũng là người đứng đầu một gia tộc, là bậc cha chú, sao cậu có thể bắt ông ấy quỳ chứ?”, Mạc Tâm cung chủ bình thản nói: “Để ông ấy thay mặt nhà họ Trác xin lỗi Nhị tôn trưởng là được rồi”.

“Xin lỗi? Không được! Cung chủ, Nhị tôn trưởng là ân sư của tôi, đây là chuyện mà cả thiên cung đều biết, sư phụ chịu nhục, Lâm Chính thân là đệ tử sao có thể bỏ qua được? Hôm nay, hoặc là người nhà họ Trác quỳ xuống xin lỗi, hoặc là tôi sẽ giết cả nhà họ Trác!”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

Lời nói bá đạo, khí thế rợp trời.

“Quỳ xuống xin lỗi!”.

“Quỳ xuống xin lỗi!”.

“Quỳ xuống xin lỗi!”.

Các đệ tử của Thượng Thanh Cung cũng giơ cao nắm tay, hét lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.