Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 428



Chương 428

“Mấy ngày nữa thì ký thỏa thuận ly hôn đi”.

“Được”.

Lâm Chính gật đầu đồng ý ngay.

Vành mắt Tô Nhu hơi đỏ, khẽ cắn môi, xoay người bước lên chiếc taxi ở bên ngoài.

“Anh định ly hôn với cô ấy thật sao?”, Lạc Thiên bước tới, nghi hoặc hỏi.

“Tôi đã nói với cô ấy từ đầu rồi, tôi tôn trọng quyết định của cô ấy, tuy tôi không biết tại sao cô ấy đòi ly hôn, nhưng nếu là cô ấy yêu cầu thì tôi sẽ ủng hộ”.

“Điều này cho thấy anh chẳng yêu cô ấy bao nhiêu”.

“Tôi và cô ấy cưới nhau chỉ theo yêu cầu của người lớn, ba năm nay chúng tôi còn chưa chạm tay nhau, nếu nói thích thì cũng có, nhưng nói yêu thì tôi cũng không rõ nữa”.

Lâm Chính lắc đầu ngồi xuống, bình thản nói: “Huống hồ tôi sẽ không ở Giang Thành quá lâu”.

Lạc Thiên hơi sửng sốt: “Anh muốn đi đâu?”.

“Yên Kinh”, Lâm Chính hít sâu một hơi: “Dù sao tôi cũng đến từ đó”.

Ánh mắt Lạc Thiên tỏ vẻ không hiểu, lúc này cô ta đột nhiên phát hiện ra mình chẳng biết gì về chồng của người bạn thân.

Cộp cộp cộp…

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân gấp gáp, sau đó mấy người mặc đồng phục cảnh sát xông vào y quán.

“Ai là người phụ trách?”, một người trầm giọng hỏi.

Lạc Thiên khẽ run rẩy, đứng lên, ngạc nhiên hỏi: “Là tôi đây, có chuyện gì không các đồng chí?”.

“Chúng tôi kiểm tra thấy thiết bị phòng cháy chữa cháy chỗ các cô không đầy đủ, tiềm ẩn rủi ro không an toàn, phải đóng cửa y quán để chỉnh đốn cải cách, xin cô hãy lập tức dừng hoạt động!”.

Nói xong liền trình ra một loạt giấy tờ.

Lạc Thiên ngây người.

“Đồng chí, sao lại có chuyện như vậy chứ?”.

Lạc Thiên còn định giải thích, nhưng dường như không có tác dụng.

Không đến 10 phút, y quán liền bị đóng cửa.

“Chuyện này là sao vậy?”, Tiểu Đông và Lạc Thiên đều ngớ ra.

Lâm Chính cũng cau mày.

Đúng lúc này, một chiếc điện thoại của Mã Hải bỗng đổ chuông.

“Chủ tịch Lâm, nhà máy dược phẩm xảy ra chuyện rồi!”.

“Sao cơ?”, Lâm Chính như ngừng thở.

“Hai nhà máy dược phẩm mới của chúng ta đều đã bị niêm phong! Nguyên nhân là nhà máy tồn tại tai họa ngầm, ngoài ra, nhà máy dược phẩm mới của chúng ta cũng mãi không nhận được giấy phép sản xuất, việc sản xuất thuốc mới bị hoãn, tất cả dược liệu chúng ta mua về đều chất đống, không thể bắt tay vào sản xuất, chuỗi vốn cũng xảy ra vấn đề…”

Mã Hải trầm giọng nói.

Lâm Chính nghe thấy thế, sắc mặt đanh lại, cũng ngửi thấy mùi khác thường.

Đây chắc chắn không phải là trùng hợp!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.