Chương 4639
“Ông khỏi khuyên”, không đợi ông ta lên tiếng thì Lâm Chính đã cắt lời: “Tôi nói rồi, chỉ cần người khác gây sự với tôi thì ông nhất định phải ra mặt giải quyết. Nếu ông không giải quyết được thì lúc đó tôi sẽ xử lý. Ông không thể cho em gái tôi một câu trả lời hài lòng thì tôi đành phải ra tay thôi. Thế nào. Ông định nuốt lời à?”
Lâm Chính dù chữa trị cho Lương Huyền Mi nhưng những gì xảy ra bên ngoài anh đều nắm rõ. Nông Đường Công sao giấu nổi anh.
“Cậu nhóc, điều này…”, Nông Đường Công vẫn còn định nói gì đó nhưng Lâm Chính không nghe, chỉ nói đúng một câu: “Tôi đợi ông”.
“Tôi đợi ông”, nói xong anh quay về phòng.
Nông Đường Công nín thở, không biết làm gì, đành phải nhìn về phía đám người Lương Tiểu Điệp: “Nhóc, cháu đi khuyên thần y Lâm đi. Cậu ấy chiến đấu thì chắc cả hai bên đều sẽ bị tổn thất nặng nề mất…”
“Cháu…cháu khuyên kiểu gì ạ?”, Lương Tiểu Điệp không biết phải làm thế nào.
“Phải làm thế nào mới được đây?”, Nông Đường Công thở dài.
Lương Vệ Quốc nhìn về phía cửa, nói giọng khàn khàn: “Người của chi thứ ba nghe rõ”.
“Dạ”.
“Lập tức đưa người nhà rời khỏi nhà họ Lương tới Thành Bắc”.
“Vâng”, đám đông lập tức thu dọn hành lý.
“Chú ba, chú đi đâu vậy?”, Lương Hổ Khiếu lập tức kêu lên.
“Nhà họ Lương đã không cho bọn em chỗ dung thân thì đương nhiên là bọn em rời đi rồi. Sao thế? Lương Hổ Khiếu, anh còn không định để bọn em đi?”, Lương Vệ Quốc hừ giọng.
Lương Hổ Khiếu tái mặt, khẽ nói: “Chú ba, đừng trách chúng tôi, chúng tôi cũng chỉ vì cái nhà này thôi…mong chủ hiểu cho…”
“Đó là chuyện của anh”, Lương Vệ Quốc mặc kệ, chỉ quay đầu rời đi.
“Chú ba!”, Lương Hổ Khiếu gọi. Thế nhưng Lương Vệ Quốc mặc kệ. Một lúc sau, người của chi thứ ba rời đi hết sạch.
“Anh cả, phải làm sao?”, Lương Khánh Tùng khẽ hỏi.
“Anh không ngờ Nông Đường Công lại ra mặt vì thần y Lâm. Trước đó có nghe nói hai người họ có mối quan hệ không tệ, nhưng không ngờ ông ta sẵn sàng vì thần y Lâm mà đối đầu với nhà họ Thư…Chú ba và nhà thần y Lâm cũng có mối quan hệ sâu sắc, như vậy thì chắc chắn chú ấy và Nông Đường Công cũng sẽ kết giao…Lần này…chiến lược của chúng ta thất bại rồi”, Lương Hổ Khiếu trầm giọng.
“Vậy giờ phải làm sao?”
“Đã quyết định thì không còn đường lui. Đi thôi, cùng anh tới nhà họ Thư. Nói những lời của thần y Lâm cho họ nghe. Giờ thần y Lâm đối đầu với nhà họ Thư, ai thắng ai thua còn chưa biết”
“Dạ”
Chuyện của nhà họ Thư, Lâm Chính không thể nhịn được nữa. Món nợ này phải tính!
Anh cảm thấy anh chịu thiệt cũng không sao nhưng người bên cạnh anh mà chịu thiệt thì anh phải đòi lại công bằng bằng mọi giá. Anh sẽ giải quyết từng việc một. Giờ quan trọng nhất là chuyện với Nakagawa.
Lâm Chính không quan tâm tới danh tiếng của mình mà vì đất nước bị chịu nhục nên ảnh phải rửa nhục. Mấy ngày này Lâm Chính ở trong nhà xử lý vết thương cho Lương Huyền Mi.
Tới ngày thứ sáu, Lương Huyền Mi đã hồi phục.
“Anh…”, cô ta mở mắt, yếu ớt gọi.
“Cảm thấy thế nào?”, Lâm Chính mỉm cười.
“Rất thoải mái, cơ thể ấm áp..”, Lương Huyền Mi cũng cười.