Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4665: C4665: Chương 4665



Hattori cùng người đàn ông mặt sẹo không dám chần chừ, chỉ lập tức gào lên. Dứt lời, toàn bộ đội võ giả đồng loạt rút kiếm ra, nhằm thẳng vào người đàn ông tóc trắng đang đi trên mặt nước.

“Sao? Vẫn còn muốn đánh nhau nữa à”, Lâm Chính dừng lại, thản nhiên nói: “Lẽ nào các người muốn ép tôi giết hết các người thì mới cam lòng?”

Đám đông thất kinh. Thế nhưng tới nước này rồi thì bọn họ đâu có thể thoái lui được nữa.

“Vì vinh quanh của nước Anh Hoa! Giết”, người đàn ông mặt sẹo gầm lên, cầm thanh kiếm lao tới.

“Giết”, những người khác cũng lào lên như những con châu chấu…

Ở nơi xa..Đội nhiếp ảnh lẳng lặng tiếp cận. Tất cả đều nín thở. Họ trố tròn mắt chứng kiến cảnh tượng trước mặt.

“Một đấm…vỡ tàu sao…Ông nội ơi, đó là người thật á?”, một cô gái nuốt nước bọt ừng ực.

“Đây nào phải là người nữa…anh ta…là thần rồi”, người đội trưởng nói bằng giọng khàn khàn.


Cả đám cảm thấy ớn lạnh. Lúc này, người đội trưởng nhớ ra điều gì đó bèn hỏi: “Cảnh thần y Lâm đấm nát tàu khi nãy có quay lại không/”

“Quay lại rồi, quay lại rất nét luôn”, người bên cạnh nói.

“Nhanh, nhanh up lên mạng. Để cả thế giới được thấy. Để họ thấy võ thuật của Long Quốc chúng ta đã đạt tới mức độ nào rồi”, người đội trưởng hô lớn.

“Vâng vâng, để up ngay đây ạ”, cả đám cuống cuồng up lên mạng.

Đoạn video dài 38 giây. Giây thứ 39 sau khi up lên thì toàn bộ diễn đàn xã hội trong và ngoài nước đều bùng nổ.

Chấn động. Đó là một đoạn video quá chấn động. Một đoạn video khiến cho đám đông phải thất kinh.

“Một người một đấm đấm nát một con tàu”.

“Ôi thượng đế ơi, đây là võ giả của Long Quốc sao?”


“Rốt cuộc cậu ta đang làm gì vậy?”

“Là giả, tất cả là giả. Chắc chắn là đoạn video này được cắt ghép”.

“Là giả hết”, cư dân mạng căn bản không dám tin. Họ không thể chấp nhận được chuyện này. Bởi vì thực lực mà Lâm Chính thể hiện đã vượt ngoài sức tưởng tượng của họ. Đây rõ ràng không phải là con người nữa rồi.

Trong nước lúc này đã sục sôi. Dù là ở ngóc ngách nào thì cũng chỉ có một câu duy nhất: “Thần y Lâm uy võ”.

Khắp nơi nơi…Tất cả đều vang lên tên gọi thần y Lâm. Vô số người kích động tới mức còn hét lên trước màn hình điện thoại.

Tất cả giống như trong mơ khiến người ta phát điên. Bên bờ biển. Nông Đường Công chắp tay sau lưng đi đi lại lại với vẻ mặt lo lắng. Trịnh Nam Thiên ở bên cạnh cũng vô cùng lo lắng. Lúc này, điện thoại của Trịnh Nam Thiên đổ chuông Ông ta vội vàng lấy ra nhìn rồi bỗng khựng người.

“Điện thoại của ai vậy?”, Nông Đường Công ở bên cạnh hỏi với vẻ nghi ngờ.

“Bộ ngoại giao và đội cứu viện”, Trịnh Nam Thiên nói. Nông Đường Công nín thở, cướp lấy điện thoại và ấn nút nghe.

“Sao rồi? Đã cứu được người ra chưa?”, Nông Đường Công vội hỏi.

“Thủ trưởng, trước mắt chúng tôi vẫn chưa phát hiện ra thần y Lâm…”, đầu dây bên kia vang lên giọng gấp gáp.

“Cái gì? Vẫn chưa tìm thấy thần y Lâm sao? Các người làm ăn cái kiểu gì thế? Tôi nói cho các người biết lần này nhiệm vụ của các người là phải đưa được thần y Lâm về. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, nếu thật sự không tìm thấy thần y Lâm thì các người cũng đừng quay về nữa”, Nông Đường Công tức giận gầm lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.