Chương 470
Anh vừa nói xong, những người nghiêm túc trong đoàn luật sư đều không nhịn được, cười thành tiếng.
“Ăn bậy nói càn à?”.
Không vào cánh cửa này?
Ai cũng biết Phương Thị Dân nghiêm khắc như thế nào, vả lại lời hứa ông ta đáng giá ngàn vàng.
Lần này ông ta đã đồng ý sẽ giúp Lạc Bắc Minh thắng kiện, sao có thể lâm trận chạy trốn? Như thế sẽ gây ra cú sốc rất nghiêm trọng cho danh dự của ông ta.
Ông ta vô cùng chú trọng đến danh dự của mình!
“Hừ, nếu cậu đã nói vậy thì được thôi, bây giờ tôi đi vào cho cậu xem!”, Phương Thị Dân bị kích động, giận quá mà cười.
Người xung quanh đều cười nhạo không ngớt.
Lâm Chính không nói gì.
Phương Thị Dân xách cặp tài liệu đi thẳng đến cửa.
Khi Phương Thị Dân sắp bước vào cửa…
Nơi túi quần Phương Thị Dân đột nhiên rung lên.
Điện thoại sao?
Mọi người đều kinh ngạc.
“Luật sư Phương!”, người ở phía sau cẩn thận nhắc nhở.
Sắc mặt của Phương Thị Dân cũng mất tự nhiên, nhưng ông ta hung hăng liếc nhìn Lâm Chính, buồn bực nói: “Không nghe, bây giờ tôi không nghe điện thoại của ai cả! Xong vụ kiện rồi hãy nói!”.
Nói xong, ông ta bước vào trong.
Mấy người phía Trương Thanh Hằng đều thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khi Phương Thị Dân cất bước, một tiếng quát giận dữ chợt vang lên từ phía sau.
“Thị Dân! Con đứng lại cho bố!”.
Vừa nghe vậy, Phương Thị Dân rùng mình, quay đầu lại thì thấy một ông lão đang bước xuống khỏi xe, tức giận bước nhanh về phía ông ta.
Phương Thị Dân kinh hoảng, hô lên thất thanh: “Bố!”.
“Cái gì?”.
Người đứng trước cửa đều tròn mắt ngạc nhiên…
Phương Thị Dân rùng mình, khuôn mặt tuấn tú đầy vẻ nể sợ, vội vàng cúi thấp đầu.
Bộ dạng giống như đứa trẻ làm sai chuyện gì.
Người đến là một ông lão mặc áo sơ mi trắng.
Vẻ mặt ông ta nghiêm túc, trong mắt chứa đựng sự tức giận, nhìn chằm chằm Phương Thị Dân, bước nhanh tới.
Đợi đến khi đứng trước mặt Phương Thị Dân, ông ta mới quát: “Ngẩng đầu lên”.
Phương Thị Dân chậm rãi ngẩng đầu lên, còn đâu phong thái luật sư lớn nổi danh trong nước nữa?
Bốp!
Một cái tát rơi xuống mặt Phương Thị Dân.
Phương Thị Dân bị đánh liên tục lùi về sau, ôm mặt, bên phải mặt hiện lên dấu tay đỏ choét.