Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4810: C4810: Chương 4810



Ngay cả Thần Hỏa Thánh Nữ cũng không nhìn thêm được nữa. Cô ta nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt như phun được ra lửa, hung ác nhìn Lâm Chính, chỉ muốn lao tới chặt đầu anh xuống.

Lúc này, Thần Hỏa Tôn Giả đột nhiên cười thành tiếng: “Ha ha ha ha…”.

Mọi người ngạc nhiên, không dám lên tiếng.

“Thú vị! Thú vị lắm! Thần y Lâm, cậu là người đặc biệt nhất trong số những người tôi gặp được bao nhiêu năm qua, tôi cũng đã có cái nhìn khác về cậu!”.

“Tôn Giả quá khen”.

“Đừng vui mừng quá sớm! Mặc dù cậu rất đặc biệt, nhưng không ảnh hưởng tới việc tôi giết cậu! Cậu đã muốn tiếp tục chín châm còn lại, tôi sẽ cho cậu toại nguyện. Cậu cũng đã nói tôi phải dùng hết toàn lực… Ha ha, tôi cũng sẽ cho cậu toại nguyện!”.

Nói đến đó, nụ cười của Thần Hỏa Tôn Giả dần dần tắt đi, vẻ mặt cũng trở nên khác lạ.

Vào thời khắc này, khí tức ông ta trở nên nặng nề hơn.

Người xung quanh hồi hộp nhìn Thần Hỏa Tôn Giả.

Thần Hỏa Thánh Nữ là người đầu tiên ý thức được điều bất thường, lập tức nhảy xuống khỏi miệng núi lửa, rời khỏi đỉnh núi.


Những đệ tử tinh nhuệ khác cũng phát hiện ra, lập tức quay đầu chạy.

Những người còn lại không hiểu ra sao.

“Sư huynh, sư tỷ, mọi người đi đâu vậy?”.

“Có chuyện gì gấp sao?”.

Giọng nói nghi hoặc dần nhiều lên.

Khí tức Thần Hỏa Tôn Giả phóng ra càng lúc càng nặng.

Dần dần nhiều người cảm thấy mình không thở nổi, một cảm giác vô cùng áp lực đánh vào tim mỗi người.

Nhưng như vậy vẫn chưa hết, khí tức vẫn tiếp tục tăng thêm.

Còn tiếp tục tăng!

Tăng lên liên tục!


Cứ tiếp tục tăng mãi như vậy.



Cuối cùng…

“Phụt!”.

Một đệ tử không chịu nổi nữa, phun ra máu.

Những người khác cũng ý thức được sự bất thường, vô cùng hoảng sợ, chạy như điên xuống núi.

Chẳng mấy chốc trên đỉnh núi đã không còn ai, tất cả mọi người đứng dưới chân núi nhìn hai người họ.

“Lần này yên tĩnh rồi”.

Lâm Chính nhìn quanh một vòng.

“Cơ thể võ thần? Hay lắm! Hay lắm!”, Thần Hỏa Tôn Giả khẽ gật đầu.

Lâm Chính đã kích hoạt cơ thể võ thần. Nếu không, ngay cả anh cũng không thể chịu được áp lực đáng sợ của Thần Hỏa Tôn Giả.

“Hi vọng cậu có thể mang đến nhiều sự kinh ngạc hơn, cũng hi vọng… cậu có thể đỡ được đòn tấn công của tôi!”.

Thần Hỏa Tôn Giả nói, đưa tay vốc một vốc dung nham lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.