Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4825: C4825: Chương 4825



“Cái gì? Dương…Hoa sao?”, người giám đốc run cầm cập: “Mau, mau gọi điện cho chủ tịch báo cáo tình hình”.

Trên đỉnh trung tâm có một nhà hàng ngoài trời khá nổi tiếng. Tô Nhu cảm thấy đầu óc trống rỗng. Cô được Lâm Chính kéo lên. Tới cửa nhà hàng, cô đột nhiên bừng tỉnh.

“Lâm Chính! Chuyện gì vậy? Sao anh có nhiều tiền thế”, cô giữ anh lại, nghiêm túc hỏi.

“Tại sao anh lại không thể có nhiều tiền chứ. Em cảm thấy anh không kiếm ra tiền à?”, Lâm Chính hỏi.

“Nhưng…là một tỷ tệ đấy..anh kiếm đâu ra?”

“Tô Nhu, anh là một bác sĩ, đương nhiên là kiếm từ việc khám bệnh rồi”

“Anh có chứng chỉ hành nghề đâu”

“Ai nói là anh không có. Anh rảnh nên đi thi rồi. Giờ là một bác sĩ hợp pháp. Số tiền đó là do anh hợp pháp kiếm được”, Lâm Chính nói.

Tô Nhu trố tròn mắt, há hốc miệng: “Không…thể nào?”


Lâm Chính biết có nói với Tô Nhu rằng Dương Hoa là của mình, Tô Nhu cũng không tin, thay vì vậy thì đổi cách nói khác.

Thực tế Lâm Chính cũng không nói dối, số tiền đó đúng là nhờ vào y thuật của mình mà kiếm được, cũng không tính là lừa gạt.

“Anh khám bệnh cho ai? Nhiều… Nhiều tiền thế sao?”, Tô Nhu nói lắp.

“Đương nhiên là khám cho người có tiền. Y thuật của chồng em cũng rất lợi hại, nay khám cho người này được năm triệu, mai khám cho người kia được mười triệu, dần dần tích cóp được chừng đó! Không có gì lạ cả”, Lâm Chính cười nói.

“Thật sao?”, Tô Nhu đầy vẻ nghi ngờ.

“Nói với em rồi mà em cũng không tin? Vậy được, anh nói thật, thật ra anh là thần y Lâm của Giang Thành, một tỷ này là số tiền lẻ của Dương Hoa. Đừng nói là một tỷ, mườI tỷ cũng không phải vấn đề gì lớn”, Lâm Chính nhún vai nói.

“Vậy em thà tin rằng anh kiếm tiền nhờ khám cho người bệnh, anh mà là thần y Lâm thì quá hoang đường”.

Tô Nhu không vui nói.


Nói thì nói vậy, nhưng sâu trong mắt cô vẫn toát lên vẻ nghi hoặc.

Lâm Chính này càng lúc càng khiến cô không nhìn thấu.

Phong cảnh nhà hàng này không tệ, có thể nhìn thấy cảnh đêm của một nửa Úc Thành. Vì là nhà hàng nổi tiếng, quy cách rất cao, không ít người đến đây dùng bữa, trong đó có vài người nổi tiếng trên mạng đến đây check-in.

Hai người tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó bắt đầu gọi món.

“Tiểu Nhu, em gọi món đi, cứ gọi tùy thích, đừng khách sáo với anh. Tiền chồng em không thiếu”, Lâm Chính cười nói.

“Xem bộ dạng nhà giàu mới nổi của anh đi, đúng là”, Tô Nhu khẽ hừ, nhưng tâm lý ít nhiều vẫn không cân bằng.

Cô luôn cho rằng Lâm Chính không có tích sự gì, nhưng hôm nay xem ra, hình như cô đã lầm.

Nếu người đàn ông này nói thật thì đáng sợ quá.

Trong thời gian nửa năm có thể kiếm được nhiều như vậy?

Thế thì hiệu quả và lợi ích mạnh hơn công ty cô không biết bao nhiêu lần.

Trong lòng cô hơi phức tạp, nhưng cũng cực kỳ lo lắng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.