Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4894: C4894: Chương 4894



“Tốt lắm, thần y Lâm chết thì giết hết toàn bộ hơn bốn nghìn người đó cho tôi, một kẻ cũng không bỏ sót! Chuyện lần này nhất định phải làm một cách lặng lẽ, giết người diệt khẩu, tuyệt đối không thể tiết lộ bất cứ điều gì, nếu không sẽ mang lại rắc rối cho gia tộc Lâm Thị”.

“Đại nhân cứ yên tâm!”.

“Xuất phát đi!”.

Mấy người đi ra khỏi rừng, chui lên một chiếc xe van chở đầy hàng hóa, đi thẳng đến trang viên nơi Lâm Chính ở.

Nơi này là Giang Thành, Lâm Anh Hùng đã nếm mùi thất bại dưới tay Lâm Chính, biết nơi đây có rất nhiều tai mắt của Lâm Chính. Bởi vậy cao thủ của gia tộc Lâm Thị vào Giang Thành đều ngụy trang, dè dặt không dám đánh rắn động cỏ.

Cùng lúc đó, cả đội cũng xuất phát đến trang viên.

Không lâu sau, tất cả cao thủ đã gặp nhau, bao vây kín trang viên.

Bọn họ không dám để lộ chút sát khí nào, sợ Lâm Chính phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ sẽ chạy mất.


Dù sao người có thể đánh bại Lâm Anh Hùng, bắt giữ Lâm Tán thì thực lực vẫn có, hơn nữa người của gia tộc Lâm Thị chưa từng dám có chút lơ là.

Dần dần đã có người xâm nhập vào trang viên.

Trong trang viên, Lâm Chính vừa hoàn thành châm thứ hai cho Thần Hỏa Tôn Giả, toát mồ hôi đầm đìa, định đi nghỉ ngơi một lúc.

Anh vừa ra khỏi phòng, Từ Thiên đã bước nhanh đến, nói khẽ vài câu.

Lâm Chính nghe vậy, lặng lẽ gật đầu, nói: “Đừng để có thương vong, tránh giao đấu chính diện với bọn họ, nghĩ cách dẫn người đến đây!”.

“Vâng”.

Từ Thiên khẽ khom lưng, cung kính rời đi.

Lâm Chính thì quay về phòng, uống hai viên đan dược, khoanh chân ngồi xuống.


Đúng lúc đó, lại một bóng người bước nhanh đến.

“Ồ? Thánh Nữ đại nhân? Có chuyện gì sao?”, Lâm Chính mở mắt ra, nói.

“Người của tôi nói hình như trang viên của anh có khách không mời mà đến, là người của anh sao?”, Thánh Nữ hờ hững lên tiếng hỏi.

“Cả Giang Thành này là địa bàn của tôi, trang viên rất an toàn, khách không mời mà đến gì chứ, các người lo nghĩ nhiều rồi”, Lâm Chính cười nói.

“Thế à?”, Thánh Nữ không nói gì thêm, dù sao Thần Hỏa Tôn Giả cũng đang ở đây, có kẻ trộm cắp nào dám ngang ngược?

“Thánh Nữ đại nhân đến tìm tôi chắc không chỉ để nói với tôi chuyện này nhỉ?”, Lâm Chính nheo mắt lại, nói.

“Đương nhiên, anh đừng quên anh vẫn phải thực hiện liệu trình thứ hai cho tôi, khi nào chúng ta bắt đầu?”, Thánh Nữ hỏi.

Bây giờ cô ta chỉ quan tâm việc này. Cô ta không muốn biến thành bộ dạng như Thần Hỏa Tôn Giả, khắp người toàn dung nham, như vậy đối với cô ta mà nói chẳng khác nào sống không bằng chết.

“Thánh Nữ đại nhân, cô cũng thấy rồi đấy, không phải tôi không muốn chữa trị, mà thực sự lúc này tôi không còn sức lực nào cả. Thế này đi, đợi tôi chữa trị cho Tôn Giả xong, nghỉ ngơi vài ngày rồi sẽ chữa trị cho cô liệu trình thứ hai, được chứ?”, Lâm Chính bất đắc dĩ nói.

“Một khi Tôn Giả kết thúc việc chữa trị chắc chắn sẽ quay về đảo Thần Hỏa tu luyện ngay lập tức, không ở lại đây lâu, làm sao tôi có thời gian chữa trị?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.