Hai cánh tay của anh được ngọn lửa bao bọc, đôi mắt cũng lập lòe ngọn lửa, khí thế kinh người, khiến tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi.
“Đây chính là thực lực thực sự của cậu sao?”.
Chí Tôn Huyền Thanh Các khàn giọng nói.
“Coi như là thế đi”.
Lâm Chính bình thản nói.
“Xem ra muốn thắng trận chiến hôm nay cũng không dễ dàng gì! Là tôi trách lầm Tử Nghĩa và Tử Hằng rồi!”, Chí Tôn Huyền Thanh Các khàn giọng nói.
“Chí Tôn, ông hãy từ bỏ đi. Bây giờ từ bỏ thì chúng ta vẫn có thể cầu xin thần y Lâm!”.
Tử Nghĩa và Tử Hằng vội nói.
Nhưng Chí Tôn Huyền Thanh Các lắc đầu: “Từ bỏ? Đó chính là đầu hàng! Bản tôn thà chết cũng không chịu nhục!”.
“Chí Tôn…”
Nhiều người bật khóc.
Nhưng đúng lúc này.
Vèo vèo vèo…
Mấy cây châm bạc bỗng đâm vào cánh tay Chí Tôn Huyền Thanh Các, vết thương của ông ta lập tức ngừng chảy máu.
Ai nấy sửng sốt.
Chỉ thấy Thánh Y Giả ở bên kia tung người nhảy tới, hạ xuống bên cạnh Chí Tôn Huyền Thanh Các.
Những người có mặt đều nín thở.
Lâm Chính cũng nhíu mày.
“Hay cho câu thà chết không chịu nhục, nếu đã vậy thì Chí Tôn, tôi và ông hãy cùng giết thằng oắt này đi!”, Thánh Y Giả cười nói.
Thánh Y Giả… đã ra tay!
Những người đang có mặt đều nín thở, cảm thấy da đầu tê dại.
Đây là người đại diện cho sức chiến đấu mạnh nhất của sơn trang Thánh Y!
Vậy là ông ta cũng đã ra tay!
Lần này thì Lâm Chính chết là cái chắc!
Nhưng mọi người cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Nhất là Hình Khánh.
“Thánh Y Giả đại nhân, ông định ra tay hả? Sao vậy? Ông không muốn thu nạp người này nữa à?”, Hình Khánh trầm giọng nói.
Hình Khánh là người biết rõ nhất mưu đồ của sơn trang Thánh Y, thực ra vụ việc này cũng là Thánh Y Giả gây ra, mục đích là vừa muốn liên hôn với Huyền Thanh Các, vừa muốn thu nạp yêu nghiệt như Lâm Chính.
Nhưng lúc này xem ra mọi chuyện đã đổ bể.
“Thu nạp người này? Sao Hình phó các chủ lại có suy nghĩ này nhỉ? Cậu ta phá đám cưới của con gái tôi, còn nhiều lần sỉ nhục sơn trang Thánh Y, bây giờ lại muốn làm hại Chí Tôn, sao tôi có thể bỏ qua được? Hôm nay nhất định phải giết được cậu ta, nếu không sơn trang Thánh Y đâu còn uy nghiêm gì nữa?”, Thánh Y Giả bình tĩnh nói.