Thế nhưng Thần Nữ chỉ lắc đầu: “Tôi không thể nói cho các người thứ là nào độc dược, thứ nào là đan dược. Các người có thể lựa chọn nhưng không được mở ra quna sát bên trong. Một khi đã chọn rồi thì phải lập tức sử dụng mới có thể tham gia tỷ thí. Nếu ai chọn rồi mà không uống hoặc là không tham gia thì cũng sẽ bị giế t chết”.
Đám đông cảm thấy ớn lạnh. Cô ta đang đùa với mạng sống sao. Thế này khác gì một canh bạc. Vô số cặp mắt đổ dồn về phía chiếc hộp. Họ nuốt nước bọt, không dám đi lấy.
Chỉ có Di Nguyệt Cung Nữ là cười khẩy: “Như vậy cũng tốt. nếu như Thái Thương Long mà uống phải thuốc độc thì chúng ta không còn cần phải sợ anh ta nữa”.
“Như vậy thì cuộc tỷ thí này sẽ đơn giản hơn nhiều, thôi cứ thử vận may xem sao”, Bắc Hiên Trường Không cười thản nhiên.
“Không còn sớm nữa, mọi người chọn thuốc đi. Những người trong vòng 30 phút mà vẫn chưa lấy được thuốc thì sẽ tự động bị mất quyền. Mời chọn thuốc”, Thần Nữ lên tiếng.
Đám đông nhìn nhau, do dự không quyết. Có người lựa chọn từ bỏ: “Thôi khỏi, vì Thái Vũ Thần Toàn mà đánh cược mạng sống, thật được chẳng bằng mất. Tôi không chơi nữa”.
Cũng có người không sợ: “Hừ, cùng lắm thì cược thôi mà. Có gì phải sợ. Nhỡ đâu lại lấy được đan dược gia tăng công lực thì sao? Vậy thì có thể đánh bại được Thái Thương Long, lấy được Thiên Kiêu Lệnh và trở thành thiên kiêu thứ ba. Tôi chọn lọ này”.
Sau một hồi thì chỉ có số ít bỏ cuộc. Còn lại là đều chọn lấy thuốc.
Tới nước này rồi, đâu dễ từ bỏ như vậy. Mọi người vẫn muốn thử đặt cược xem sao.
“Thầy ơi, phải làm thế nào…”, Vệ Tân Kiếm hoang mang.
“Đừng vội, đi lấy thuốc đi”, Lâm Chính nói.
Người của Tử Huyền Thiên do dự, nhưng vẫn bước lên lấy thuốc. Mặc dù họ biết Lâm Chính có y thuật cao minh nhưng nhỡ đâu chọn phải độc dược thì thế nào? Mà đây còn là độc của miếu thần Thái Vũ đấy, chắc chắn là cổ độc. Lâm Chính mà không giải được độc thì sẽ mất mạng ngay.
Bọn họ cảm thấy bất an, cẩn trọng lựa chọn một hồi rồi lấy một cái bình và lui về. Thế nhưng những cái bình này đều giống y hệt nhau, bên trong có thứ gì chẳng ai biết được.
Có người định mở ra thì ngay lập tức bị Thần Nữ quát: “Mau uống, nếu không, giết!”
Người này sợ quá, lập tức nuốt vào bụng. Thật không ngờ vừa uống được vài giây thì người này co giật mạnh, sau đó máu từ mũi, mắt miệng chảy ra. Người này chết ngay tại chỗ…
“A?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều sợ chết khiếp.
“Tên… tên này xui xẻo uống phải thuốc độc nên mới chết đúng không?”, có người run rẩy nghiến răng nghiến lợi, nơm nớp lo sợ nói.
“E…e rằng trong cái lọ này đa số đều là thuốc độc… không có mấy viên là thuốc tăng cường sức mạnh đâu!”, lại có người lên tiếng.
Vừa dứt lời, sắc mặt của những người cầm lọ thuốc đang có mặt ở đó vô cùng tái nhợt, cả người run rẩy.
“Bây giờ còn ai muốn lấy thuốc thi đấu nữa không? Nếu không thì tôi sẽ thu lại thuốc!”
Thần Nữ Thái Vũ nói với khuôn mặt không chút biểu cảm.
Những người chưa lấy thuốc đâu còn dám lấy nữa? Vừa nãy đã có một người đột ngột qua đời, bọn họ sẽ không động vào những lọ thuốc kia nữa, thậm chí bọn họ còn cảm thấy vui mừng vì mình không lấy nó ngay.
Nhưng vào lúc này.
Vút!
Một luồng kình phong thổi đến, quét thẳng vào giỏ thuốc.