Ai nấy kinh ngạc tột độ.
Tuy Thái Thương Long là thiên kiêu đứng thứ ba, nhưng không phải là thiên hạ vô địch.
Sở dĩ mọi người kính nể anh ta là vì anh ta có thiên phú hơn người, là một trong ba thanh niên tài tuấn mạnh nhất, là sự tồn tại đáng sợ có thể tranh bá ở đại hội. Nhưng nhìn khắp thiên hạ thì những người có trình độ đỉnh cao nhiều không đếm xuể, sao có thể đến lượt mấy thằng oắt vắt mũi chưa sạch như anh ta chứ?
Thần Nữ Thái Vũ chính là một trong số đó.
Thái Thương Long lợi hại đến đâu cũng không dám ra tay với cường giả chí cao như Thần Nữ Thái Vũ.
Nhưng Lâm Chính lại xuất chiêu…
Hai bên đánh nhau túi bụi, vô cùng kịch liệt, nhưng bất phân thắng bại.
Mọi người lùi lại liên tục, hai mắt trợn tròn.
Thiên Diệp hơi nhíu mày, cứ cảm thấy không đúng lắm.
Bỗng dưng! . Truyện Cổ Đại
Bốp!
Lâm Chính trúng một chưởng của Thần Nữ Thái Vũ, bay thẳng đi, va vào bức tượng.
Mọi người kêu lên.
Còn ông lão lưng còng đứng bên cạnh bức tượng thì biến sắc, cảm thấy không đúng lắm, định kéo người đang nằm dưới đất lùi lại.
Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Chính đang rơi xuống bỗng vặn người một cái giữa không trung, sau đó tung một chưởng ra, nhanh như chớp đánh vào lồng ngực ông lão.
Bốp!
Ông lão không kịp trở tay, bị đánh bay đi.
“Ồ!”.
Mọi người ồ lên.
“Hóa ra thần y Lâm và Thần Nữ Thái Vũ giả vờ đánh nhau, giương Đông kích Tây!”, Bắc Hiên Trường Không thất thanh nói.
Phịch!
Ông lão gầy yếu ngã nhào xuống đất, nhưng lại giống như không bị thương, vội vàng đứng dậy.
Lâm Chính đã khống chế được đồ đệ bị thương của Thần Nữ Thái Vũ, hất anh ta lên rồi ném về phía Thần Nữ Thái Vũ.
Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, ngay cả những người đang xem trận chiến cũng không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra chứ đừng nói đến ông lão.
“A Nam! Con không sao chứ?”, Thần Nữ Thái Vũ vội vàng ôm lấy cậu thanh niên, sốt sắng hỏi.
“Sư… sư phụ, con… con không sao… “, thanh niên khó khăn mở mắt ra, yếu ớt nói.
“Đứa trẻ ngốc!”, Thần Nữ Thái Vũ ôm chặt lấy thanh niên, nước mắt rơi xuống lã chã.
“Khốn kiếp!”
Ông lão gầy yếu vô cùng tức giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Chính: “Thằng nhóc thối tha, cậu thật sự không biết chữ chết viết như thế nào đúng không? Được thôi! Nếu đã vậy thì tôi sẽ tiễn cậu tới Tây Thiên!”
Nói xong, ông lão nhảy lên, tấn công về phía Lâm Chính.
Ầm!