Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 531



Chương 531

Ting. Phòng phẫu thuật tắt đèn. Tô Nhu lập tức đứng dậy. Cửa phòng mở ra, Lâm Chính mặc nguyên bộ đồ bác sĩ màu trắng bước ra.

“Thần y Lâm, mẹ tôi thế nào rồi?”, Tô Nhu vội vàng hỏi.

“Yên tâm, đã ổn định rồi. Uống thuốc và tĩnh dưỡng điều độ sẽ không còn vấn đề gì nữa”, Lâm Chính th ở dốc.

“Vậy thì tốt rồi, cảm ơn thần y Lâm…”, Tô Nhu cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tô Quảng cũng cảm thấy xúc động tới mức rơi nước mắt: “Không sao là tốt rồi”.

Hoa Mãn Thần bực bội lắm, nhưng vẫn tỏ vẻ vui mừng: “Chúc mừng Tô Nhu, bác gái không sao rồi. Đúng là chuyện vui”.

“Cảm ơn”, Tô Nhu rưng rưng nước mắt, không biết phải nói gì.

Đúng lúc này, Lâm Chính đột nhiên quay qua nhìn Hoa Mãn Thần: “Vị này, có phải giờ anh có thể thực hiện đúng với lời hứa của mình, tới trước cổng bệnh viện quỳ xuống rồi phải không?”

Dứt lời, Hoa Thần Vũ chết lặng. Tô Nhu, Tô Quảng giật mình.

“Anh…thật sự do Lâm Chính mời tới sao?”, Tô Nhu lắp bắp, nhìn thần y Lâm bằng vẻ không dám tin.

“Lẽ nào cô vẫn tưởng tôi là do Hoa Mãn Thần mời tới?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

Tô Nhu á khẩu. Đúng lúc này, hộ lý chạy tới.

“Cô Tô, đây là tiền dư của cô, mời cô ký tên kiểm tra”, hộ lý mỉm cười.

“Cô trả lại cho anh Hoa là được, đây không phải là tiền của tôi”, Tô Nhu lắc đầu.

Hộ lý giật mình: “Chuyện này có liên quan gì tới anh Hoa chứ? Đây là tiền do chồng cô nộp mà. Cô là vợ của anh Lâm Chính thì cô ký mới hợp lệ, những người khác đều không được”.

Tô Nhu nghe thấy, bỗng co rụt đồng tử: “Cô..cô nói là ai nộp tiền cơ?”

Y tá nghe vậy thì tỏ ra áy náy: “Thật xin lỗi cô Tô, chúng tôi cũng vừa mới biết thân phận của người thanh toán. Số tiền này là do Lâm Chính chồng cô trả, xin mời cô ký tên”.

Y tá dứt lời, Tô Nhu đứng sững tại chỗ như bị sét đánh.

Tô Quảng ở bên cạnh cũng sửng sốt, không tin nổi nhìn y tá.

Lâm Chính trả tiền?

Thế mà là Lâm Chính?

Sao có thể?

Đứa con rể vô dụng kia… sao có thể trả số tiền mấy triệu tệ?

Lâm Chính lấy đâu ra tiền?

Tô Nhu không tin được, Tô Quảng cũng không thể chấp nhận nổi.

Chuyện này đúng là quá khó tin.

Tô Nhu nghiêng đầu, ngạc nhiên nhìn Hoa Mãn Thần: “Anh Hoa, rốt… rốt cuộc chuyện này là sao?”.

“Cái gì mà chuyện này là sao? Anh… Anh cũng không biết…”, Hoa Mãn Thần cũng hơi hoảng loạn, lắp bắp nói.

“Số tiền này không phải anh trả sao? Sao lại biến thành Lâm Chính trả?”, Tô Nhu hỏi.

Nghe vậy, Lâm Chính hiểu ra.

Hóa ra Hoa Mãn Thần tranh công về phía mình, nói với Tô Nhu là anh ta trả…

Sắc mặt Lâm Chính sa sầm, trong lòng vô cùng phẫn nộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.