Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 536



Chương 536

“Tiểu Nhu, em không sao chứ?”, Hoa Mãn Thần vội hỏi.

“Hoa Mãn Thần, anh đi đi! Từ nay về sau, tôi không còn quan hệ gì với anh nữa!”, Tô Nhu đột nhiên ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói.

“Tô Nhu, em có ý gì?”, Hoa Mãn Thần nhíu mày.

“Anh dẫn người chặn thần y Lâm thì có ý gì? Anh mong mẹ tôi chết đi sao?”, Tô Nhu tức giận nhìn anh ta.

Thật ra điều làm cô tức giận nhất là chuyện này.

Nếu thần y Lâm không đến được, vậy thì mẹ cô sẽ khó nói.

Người này vì muốn lấy thiện cảm của cô, vì thắng ván cược với Lâm Chính mà dùng thủ đoạn như vậy! Ác độc đến mức nào! Nghĩ tới chuyện này, Tô Nhu lại cảm thấy ghê tởm.

“Em…”.

Hoa Mãn Thần tức giận, vẻ mặt vô cùng âm trầm.

Cuối cùng, anh ta hừ một tiếng, bực dọc nói: “Tô Nhu, tôi vì cô mà làm nhiều chuyện như vậy, cô có tư cách gì nói tôi? Nếu cô thành thật làm bạn gái tôi, tôi có đến mức làm ra nhiều chuyện như vậy không?”.

“Anh… Thật là vô liêm sỉ!”.

“Tôi nói cho cô biết, Tô Nhu, tôi muốn gây khó dễ cho gia đình cô thì rất đơn giản, tôi thích cô là phúc cho cô, cô đừng có làm cao! Nghe đây, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, bảy giờ tối nay, tôi sẽ đến phòng riêng số 2 của khách sạn Đông Châu đợi cô. Nếu cô không đến thì đừng trách tôi không khách sáo! Đến lúc đó, tôi bảo đảm mẹ cô không ở lại nổi bệnh viện này đâu!”.

Hoa Mãn Thần tức giận nói, sau đó phất tay, quay người rời đi.

Tô Nhu nghe vậy, vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Lần này, Hoa Mãn Thần hiện nguyên hình luôn rồi.

Nhưng Tô Nhu lại không làm gì được anh ta.

Tô Quảng sững sờ.

“Chuyện này… phải làm sao đây? Tiểu Nhu, tên Hoa Mãn Thần này chắc là không tầm thường”, Tô Quảng run rẩy nói.

“Bố yên tâm, ban ngày ban mặt, anh ta dám làm mưa làm gió hay sao?”, Tô Nhu cắn răng nói.

“Tiểu Nhu, con ngây thơ quá, nếu quan hệ đủ cứng, chúng ta sẽ chết chắc, bây giờ chúng ta có thể dựa vào ai? Không dựa vào ai được cả!”, Tô Quảng thở dài.

“Bố, vậy ý bố là gì? Chẳng lẽ con thật sự phải đến khách sạn Đông Châu?”, Tô Nhu trợn tròn mắt.

“Bố không có ý đó, bố chỉ muốn con đi cầu xin một người”.

“Ai?”.

“Tiểu Chính!”.

“Anh ấy?”.

Đúng vậy, Tiểu Chính có thể mời được Chủ tịch Lâm, còn kiếm được năm triệu tệ, thằng nhóc này chắc chắn là ăn nên làm ra rồi. Con mau đi tìm cậu ta, xem cậu ta có cách gì không. Con là vợ nó, chẳng lẽ nó lại trơ mắt nhìn con bị đưa vào miệng hổ hay sao? Bảo nó ra mặt cầu xin Chủ tịch Lâm. Nếu có Chủ tịch Lâm, chúng ta sẽ không cần lo lắng về Hoa Mãn Thần nữa”, Tô Quảng nói.

Hay cho Tô Quảng còn có mặt mũi bảo Tô Nhu đi cầu xin Lâm Chính, nghĩ trước kia Tô Quảng còn xúi giục Tô Nhu ly hôn với Lâm Chính.

Tô Nhu thở dài liên tục, cầm điện thoại nhìn một lúc lâu, cuối cùng vẫn đóng nó lại, cất vào trong túi xách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.