Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 636



Chương 636

Mặc dù bọn họ rất lo lắng, cực kỳ không tình nguyện để người lai lịch bất minh này chữa bệnh cho mình.

“Thằng nhãi này có làm được không vậy?”.

“Anh ta không phải người của Nam Phái à?”.

“Nếu anh ta không chữa khỏi cho chúng ta thì phải làm sao?”.

Bọn họ lo lắng nói.

“Mọi người đừng lo, cho dù cậu ta không chữa khỏi bệnh cho mọi người, thì Nam Phái chúng tôi cũng sẽ điều trị miễn phí”, Kim Đỉnh lớn tiếng nói.

Những người bệnh này nghe thấy thế thì sắc mặt mới tốt hơn chút.

Người kia vẫn không tỏ thái độ gì, hoàn toàn không nổi giận vì chuyện này.

“Có thể bắt đầu được chưa?”.

Ninh Đồ ở bên kia đã ngồi xuống trước bàn, chuẩn bị sẵn châm bạc và dược liệu, mỉm cười hỏi.

“Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào”, người kia bình thản đáp.

“Vậy được, bây giờ tôi xin tuyên bố, trận đấu y thuật chính thức bắt đầu”, Vũ Văn Mặc kêu lên.

Ông ta vừa dứt lời, Ninh Đồ đã lập tức kéo cánh tay của người trước mặt, bắt mạch chẩn đoán cho anh ta, sau đó nhanh chóng rút châm ra, bắt đầu châm cứu.

Nhưng ngay sau đó…

Vèo vèo vèo vèo…

Những tiếng xé gió kỳ dị vang lên.

Sau đó liền thấy phía người kia ánh sáng bạc lóe lên không ngừng. Chỉ thấy anh ta vung cánh tay lên, tung ra mấy trăm cây châm bạc trong túi châm ở thắt lưng. Những cây châm bạc này chẳng khác nào phi đao, đâm vào người năm mươi người bệnh trước mặt một cách chuẩn xác.

Tất cả mọi người đều như ngừng thở.

Chỉ thấy người kia lại vọt tới, xuyên qua đám người như một con rồng.

Chẳng mấy chốc, tất cả số châm bạc mà anh ta đâm trên người năm mươi người bệnh đã được thu hồi, mà bọn họ vẫn đứng nguyên chỗ cũ.

“Thắng thua đã rõ”, anh ta điềm nhiên lên tiếng.

Ninh Đồ há hốc miệng.

“Đại Đồng Châm Pháp!”, Liễu Như Thi ngồi ở xa lại thất thanh kêu lên.

“Cái gì?”, Vũ Văn Mặc, Kim Đỉnh, Bích Nhàn và Lý Tử Vân đều trợn tròn mắt.

Các khản giá cũng ngớ người ra.

“Đó là gì vậy?”.

“Ảo thuật sao?”.

“Vậy là xong rồi?”.

Ai nấy vô cùng ngạc nhiên, chỉ chỉ trỏ trỏ.

Chỉ có những bác sĩ Đông y nhiều tuổi ở ghế thí sinh là nhìn ra được manh mối.

“Xong rồi? Tôi xong rồi sao?”.

“Thắt lưng tôi hết đau rồi!”.

“Lồ ng ngực của tôi cũng không còn đau nữa”.

“Ấy? Tay tôi khỏi từ lúc nào vậy?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.