Chương 649
“Đúng vậy, tôi đã cảnh cáo Tư Đồ Kính, nhưng Nam Phái các ông vẫn không ngoan ngoãn, vậy thì không thể trách tôi được rồi”, Lâm Chính bình thản đáp.
“Không thể trách cậu? Hừ, ý của cậu là Nam Phái chúng tôi còn phải cúi đầu với cậu?”, Vũ Văn Mặc lạnh lùng nói.
“Các ông không chịu cúi đầu?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Là chúng tôi trước giờ không biết cúi đầu! Ngược lại là cậu ấy, cậu đã sẵn sàng để cúi đầu chưa?”.
Vũ Văn Mặc gầm lên.
“Ồ? Vậy ông định bắt tôi cúi đầu kiểu gì?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.
“Thế thì đơn giản lắm! Nơi này là Nam Phái, chúng tôi muốn cậu cúi đầu còn không dễ sao?”, khuôn mặt Bích Nhàn đầy vặn vẹo dữ tợn, gào lên: “Tất cả xông lên, ấn cậu ta xuống đất cho tôi, tôi phải đích thân phế hai tay của cậu ta!”.
Câu nói này khiến tất cả các thành viên Nam Phái đều run lên.
“Cô Bích, việc này…”
“Mau làm đi!”, Bích Nhàn gầm lên.
Lúc này, bà ta đã không muốn quan tâm chuyện gì nữa!
Bà ta chỉ muốn trả thù!
Điên cuồng trả thù người này!
Dù cậu ta có là ai!
Dù cậu ta lợi hại đến mức nào!
Các thành viên Nam Phái cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể cắn răng, định lao tới ra tay.
Cả hội trường hỗn loạn.
Cục diện đã mất khống chế.
Nhưng đúng lúc này…
Két!
Cửa hội trường bị đẩy ra, một đám người ào vào.
“Tất cả dừng tay cho tôi!”.
Tiếng gầm vang lên, ai nấy đều nín thở.
Đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy một đám những thành viên cốt cán của Nam Phái như Kiều Mại Tùng, Khổ Chí Minh, Trương Tiểu Yến, Tập Viên tiến vào hội trường.
Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên để râu dê, hai mắt sáng như đuốc.
Ông ta mặc Đường trang màu đen, hai bên tóc mai bạc trắng, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị, ánh mắt đầy giận dữ.
Ông ta vừa đến, rất nhiều thành viên Nam Phái liền run rẩy, vội vàng cúi đầu.
Một số người có máu mặt ngồi ở hàng ghế khán giả cũng kích động đứng bật dậy.
“Long Thủ! Là thầy Long Thủ!”.
“Thầy Long Thủ đến rồi!”.
“Tốt quá! Ha ha…”
“Có thầy Long Thủ, xem thằng nhãi này còn dám gây chuyện ở đây nữa không”.