Chương 664
Nhìn dáng vẻ thê thảm của Long Thủ, trái tim bọn họ sắp vọt ra khỏi cổ họng.
“Quái vật! Đây là quái vật!”.
“Cứu mạng!”.
Dù là ai cũng bị biểu hiện vượt hơn người thường của Lâm Chính dọa sợ, tất cả điên cuồng bỏ chạy.
Những thành viên cốt cán của Nam Phái cũng sợ hãi.
Nam Phái rộng lớn đã ai nhìn thấy sự tồn tại đáng sợ như vậy?
“Mau, chuẩn bị châm bạc!”.
Long Thủ trên mặt đất nhanh chóng đâm kim lên người mình, dường như đã ổn định vết thương, hét lên khản giọng.
Các thành viên cốt cán run rẩy, vội vàng chạy xuống.
Không lâu sau, lượng lớn túi châm được ném sang.
Long Thủ bắt lấy túi châm, nhanh chóng rút châm bạc ở bên trong ra, phóng về phía Lâm Chính.
Lâm Chính như thỏ chạy trốn, nhanh chóng lủi đi. Tuy châm bạc như mưa rơi, nhưng anh lướt qua không trúng phải cây kim nào.
“Không đủ, thêm nữa đi!”.
Long Thủ cắn răng quát.
Thành viên của Nam Phái tiếp tục lấy túi châm ném xuống đất.
Trong thời gian ngắn, mặt đất toàn là túi châm, trong mỗi một bộ túi châm đều có mấy trăm cây châm bạc.
Long Thủ rút châm ra là đâm, cả người giống như súng máy bắn phá về phía Lâm Chính, gần như tấn công liên tục không có kẽ hở nào. Trong mắt ông ta toàn là Lâm Chính, những người khác đều không quan tâm.
“Cẩn thận!”.
Một số thành viên của Nam Phái kinh ngạc kêu lên, vội vàng tránh đi, nhưng không kịp nữa. Bọn họ bị những châm bạc này đâm trúng cơ thể, ai nấy đều sùi bọt mép ngã xuống đất, hôn mê.
Người xung quanh kinh hoảng, sợ đến mức vội vàng quay đầu chạy.
“Tôi xem cậu tránh được đến bao giờ!”, Long Thủ hạ giọng quát lên, hai tay không biết mỏi, điên cuồng lấy châm bạc từ trong túi châm ra phóng về phía Lâm Chính.
Tốc độ của Lâm Chính cực kỳ nhanh, cho đến khi anh đáp xuống trước một chiếc bàn, dựng bàn lên che chắn.
Châm bạc c ắm vào bàn, cả mặt bàn bị đâm thành tổ ong, lỗ chỗ khiến người ta sợ hãi.
Đúng lúc này, Lâm Chính đột nhiên đứng dậy.
Vù vù vù vù…
Lượng lớn châm bạc bỗng chốc đâm vào ngực anh.
Nhưng anh không động đậy.
“Hả?”, ánh mắt của Long Thủ trở nên lạnh lùng.
“Nếu ông đã muốn chơi châm bạc, vậy thì tôi chơi cùng ông!”, Lâm Chính nghiêm nghị, sau đó nhanh chóng rút châm bạc từ trên ngực xuống, đánh về phía Long Thủ.
Vù vù vù vù…
Trong không trung lập tức tóe ra tia lửa.