Chương 751
Tên này làm gì vậy? Tại sao lại không né không tránh?
Đầu óc anh ta có vấn đề sao?
Bọn họ thầm nghĩ trong lòng.
Bốp!
Nắm đấm của người kia nện mạnh vào lồ ng ngực Lâm Chính, phát ra âm thanh nặng nề.
Nhưng…
Lâm Chính vẫn không mảy may suy suyển.
Khuôn mặt lại càng không có vẻ gì là đau đớn.
Dường như cú đấm kia chỉ gãi ngứa cho anh mà thôi.
“Hả?”.
Người kia ngạc nhiên.
Mọi người xung quanh cũng không khỏi run rẩy, ai nấy chứng kiến cảnh này đều tỏ vẻ không dám tin.
“Tôi đã bảo các ông lên cùng nhau rồi mà”, Lâm Chính lạnh lùng nói, rồi bất ngờ giơ tay lên đánh mạnh vào cánh tay người kia.
Rắc!
Cánh tay ông ta lập tức bị đánh gãy, vẹo thành một góc độ quỷ dị.
Sau đó Lâm Chính lại giơ chân lên.
Bốp!
Người kia bay ra ngoài, va vào hòn non bộ ở bên cạnh, hòn non bộ vỡ vụn, còn ông ta cũng ngất lịm đi.
“Cái gì?”.
Mọi người đều há hốc miệng.
“Hôm nay tôi chỉ tính sổ với người nhà họ Mãn, những ai không phải người nhà họ Mãn thì nhanh chóng rời khỏi đây, có thể tránh được tai họa!”.
Lâm Chính thấp giọng quát, đạp chân bước tới, lập tức như sư tử vồ mồi, lao về phía Mãn Thương Thạch.
“Khốn kiếp!”.
Mãn Thương Thạch nổi giận, lật tay đánh một quyền: “Chết đi!”.
Trong lúc giận dữ, nắm đấm của ông ta vừa mạnh mẽ vừa nhanh nhẹn.
Không thể không nói Mãn Thương Thạch quả thực là một cao thủ võ học hàng đầu, trình độ của ông ta không phải những quán quân võ thuật kia có thể sánh được. Nhưng trước mặt Lâm Chính, cú đấm này hoàn toàn không đáng để mắt tới.
Đúng vậy.
Lâm Chính thực sự không biết võ thuật gì cả.
Anh chỉ dựa vào hai thứ.
Một, lực!
Hai, nhanh!
Chính là cái gọi là một người mạnh mẽ có thể thắng được mười người biết võ!
Cũng chính là cái gọi là võ công thiên hạ chỉ có nhanh là không thể phá!
Trong mắt anh, lộ số võ học chỉ là một loại kĩ xảo mà thôi.