Chương 849
Nhưng Lâm Chính lúc này cũng không nhịn nổi nữa.
Nhìn nắm đấm đang lao về phía anh, nắm đấm to lớn mang theo cuồng phong, vô cùng kinh khủng! Nhưng Lâm Chính lật tay tung chưởng mang theo gió, đập mạnh vào nắm đấm.
Rắc!
Quyền chưởng va chạm trong nháy mắt, tiếng xương vỡ vang lên.
Sau khi đệ tử kia tung nắm đấm, tiếng kêu thê thảm vang lên.
“Á…”
Tiếng kêu điếc tai, nhưng tiếng kêu vang lên chưa được bao lâu, Lâm Chính lại tung cước vào bụng hắn.
Bốp!
Người đó bay ra, đập xuống đất, đầu chảy máu, ngất đi.
Mọi người đều kinh ngạc.
Nhưng xung quanh Lâm Chính có mấy chục đệ tử bao vây, một người ngã xuống thì thay đổi được gì?
Nhưng lần này, Lâm Chính không ngồi yên chờ chết, hai chân nhún xuống, hóa ra thành tàn ảnh chủ động tấn công mấy đệ tử.
Trong đầu hiện lên hình ảnh lúc trước giao đấu với mấy kẻ học võ, hai chưởng nhanh như múa, đánh vào người xung quanh.
Mỗi chưởng nhẹ tựa bông, nhưng thực tế khi nện trên người lại nặng tựa ngàn cân, hầu như ai trúng đón đều ngã hộc máu tại chỗ, hoặc bay thẳng ra ngoài. Người thì hôn mê, người lại ngã xuống đất r3n rỉ.
Không quá nửa phút sau, mấy chục đệ tử của Sùng Tông Giáo đã bị Lâm Chính xử lý.
Mấy vị khách kinh ngạc vô cùng.
Văn Hải cũng khiếp sợ.
Văn Mạt Tâm nhíu mày.
“Ồ?”, Ứng Phá Lãng kinh ngạc nhìn Lâm Chính: “Không ngờ thần y Lâm của Giang Thành đánh giỏi như vậy”
Lâm Chính không nói gì chỉ cuộn tròn nắm đấm đi đến chỗ Ứng Phá Lãng.
“Dừng tay cho tôi!”
Một vị trưởng lão của Sùng Tông Giáo hét lên, nháy mắt tóm lấy vai Lâm Chính, muốn dùng sức kéo anh lại.
Tuy nhiên ngay giâu sau, Lâm Chính lật tức tóm lấy tay ông ta, tiếp tục dùng sức.
Rắc!
“Á…”, trưởng lão đó kêu lên thảm thiết, vừa nhìn ngón tay mình liền phát hiện ra đã bị Lâm Chính bẻ gãy.
“Đồ khốn”
“Mau thả tay ra cho tao!”
Hai vị trưởng lão xông tới từ hai bên.
Tốc độ của họ vô cùng nhanh, như gió lốc lao đến Lâm Chính, một người công một người thủ, một người điểm huyệt chặn đường thoát của Lâm Chính.
Cùng lúc đó, trưởng lão bị gãy xương ngón tay cũng giơ bàn tay còn lại lên, hung hăng đập vào đầu Lâm Chính.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có vẻ như họ không định cho Lâm Chính bất kỳ cơ hội nào.
Hô hấp của mọi người trở nên dồn dập, họ nhìn chăm chú cảnh này.