Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 924



Chương 924

“La Phú Vinh!”, Lâm Chính nheo mắt, thốt ra ba chữ.

Anh vừa dứt lời, cả phòng tuyển thủ lập tức im bặt.

Ai nấy đều trố mắt ra nhìn Lâm Chính, đầu óc trống rỗng.

La Phú Vinh cũng vô cùng kinh ngạc.

Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói với giảng sư Hoàng: “Cô đã thấy chưa? Tên Mặc Tiểu Vũ này quả thực đầu óc không được bình thường. Bây giờ nhân chứng vật chứng đủ cả, mà cậu ta vẫn nói hươu nói vượn được. Em đề nghị đuổi ngay cậu ta khỏi Kỳ Dược Phòng, nếu cứ để cậu ta ở lại đây, gây ra chuyện gì thị phi thì hỏng bét”.

“Em nói đúng”.

Giảng sư Hoàng gật đầu, sau đó phất tay nói: “Lôi Mặc Tiểu Vũ đi”.

“Vâng cô”.

Các học sinh đáp lại.

“Cô Hoàng, em có chứng cứ chứng minh mọi chuyện đều là quỷ kế của La Phú Vinh, tất cả đều là cậu ta hãm hại em, cô không muốn nghe sao?”, Lâm Chính bình thản nói.

La Phú Vinh tái mặt, hừ một tiếng: “Mặc Tiểu Vũ, cậu vẫn còn lên cơn điên ở đây nữa à? Mau đưa cậu ta đi, đưa đi, đừng nghe cậu ta nói vớ vẩn nữa, nhanh lên!”.

La Phú Vinh kêu lên, có vẻ vô cùng nóng ruột.

Hắn không biết Lâm Chính có chứng cứ gì để chứng minh những chuyện này, nhưng dù chỉ là hù dọa, thì hắn cũng không thể để anh được như ý.

Giảng sư Hoàng có chút lúng túng.

Ánh mắt bà ta dao động, sau đó lạnh lùng nói: “Đã đến nước này rồi mà cậu còn muốn lãng phí thời gian của tôi sao? Cuộc thi Giám Dược sắp bắt đầu, tôi không rảnh nhiều lời với cậu”, bà ta nói xong, đang định rời đi.

Bà ta mà đi thì mọi chuyện coi như hết đường cứu vãn.

Nhưng rõ ràng là bà ta đứng về phía La Phú Vinh, nên cũng không định cho Lâm Chính cơ hội phản bác.

Lâm Chính không hề hoảng hốt.

Anh bình tĩnh nói: “Cô Hoàng, cô không phân rõ thị phi trắng đen đã xử phạt em một cách qua loa như vậy, em thì không sao, nhưng các bạn học khác sẽ nghĩ thế nào? Ở đây đang có mấy trăm đôi mắt nhìn vào, cho dù hôm nay bọn họ không đứng về phía em, nhưng ngày nào đó chuyện này đồn ra ngoài, người đời biết đến chuyện này, cô có dám nói với bọn họ rằng chuyện hôm nay được cô xử lý công bằng, không thẹn với lòng không? Danh dự của cô… e là khó mà giữ được”.

Anh vừa dứt lời, giảng sư Hoàng liền tái mặt.

“Cô Hoàng, cô đừng nghe cậu ta nói bậy, hôm nay cô công bằng vô tư, bọn em đều chứng kiến tận mắt”, La Phú Vinh vội nói.

“Cậu có chứng cứ gì thì mang ra cho mọi người xem đi”, giảng sư Hoàng phớt lờ La Phú Vinh.

“Cô Hoàng…”, La Phú Vinh cuống lên.

Nhưng vô ích.

Giảng sư Hoàng coi trọng danh dự, cũng hiểu rằng một khi mình bỏ đi thì sẽ khiến mọi người nghĩ rằng bà ta chột dạ.

Vậy nên bà ta phải ở lại.

Lâm Chính cũng không khách sáo, thò tay vào túi quần lấy điện thoại ra, lắc lư trước mặt mọi người.

“Điện thoại?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.