Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 90



Tịnh Nhi lập tức mua điện thoại mới, nhưng cô vẫn cảm thấy tiếc nuối cái cũ vô cùng. Dù sao.. Dù sao đó cũng là đồ Đại Thần mua cho cô, làm sao cô không tiếc cho được chứ?

Hơn nữa bây giờ mới nan giải này.. Cô không nhớ số điện thoại của anh ta!

Làm sao đây?

Không nhớ số điện thoại của ai hết, cũng không biết ai có liên quan đến boss để hỏi hết!!

Ấy, không đúng.. Còn bạn Lý tổng mà! Nhưng mở miệng hỏi Lý tổng có bị anh ta trêu đến chết không nhỉ? Mặc kệ, cô mặc kệ! Đằng nào thì bạn Lý cũng đã biết Đại Thần gọi cô là "bà xã" với "vợ yêu", giờ này cô tới hỏi số điện thoại hẳn cũng là chuyện bình thường thôi!

Hơn nữa, trêu một vài lần nhất định sẽ chán! Cô không tin anh ta có nhiều thời gian như thế để đùa giỡn với cô!

Vậy là với quyết tâm dâng trào, ngay khi bỏ một khoản tiền lớn sắm điện thoại cùng màu, cũng hãng với Đại Thần, cô lập tức lên taxi tới tổng bộ SM! Đến nơi hỏi thăm bạn trợ lí mới biết, từ sáng hôm nay Lý tổng đã lên máy bay đi công tác dài ngày..

Bi đát làm sao..

Cô nhất định chính là kẻ đen đủi nhất thế giới..

*

Mấy ngày sau đó không nhắn tin với Đại Thần thực sự làm Tịnh Nhi nhớ chết đi được! Không nói chuyện với anh, càng không được nghe giọng nói ngọt ngào đầy từ tính của anh, cô có chút buồn bực không ngủ được!

Bình thường không ngủ được Tịnh Nhi sẽ làm rất nhiều chuyện, cô còn cả một bộ tiểu thuyết chưa hoàn kia kia.. Thế nhưng mấy hôm nay thì khác, đừng nói sáng tác, một phân cảm hứng cô còn không có đâu!

Thì ra nhớ nhung một người lại khổ sở như vậy..

Sáng sớm ngày chủ nhật, khi Tịnh Nhi ngồi vào bàn tiếp tục "nặn" ý tưởng truyện ngắn fantasy theo lời dặn của Lý tổng, trợ lí của cô đột ngột gõ cửa. Sau khi vào nhà thì mặc kệ Tịnh Nhi làm việc, Kim Huệ chạy vào phòng ngủ của cô, lôi vali ra giúp cô sắp xếp thật nhiều quần áo và đồ dùng cá nhân. Thao tác nhanh gọn nhẹ, giống như đã làm công việc này cả trăm ngàn lần rồi không bằng.

"10h máy bay xuất phát, em cất hết tài liệu vào cặp này đi!" Kim Huệ nhìn đồng hồ, lôi vali ra ngoài rồi tiện tay ném cho Tịnh Nhi một cái cặp. Cô ngơ ngác nhìn, thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra nức "Đi, chúng ta tới một nơi du lịch tìm cảm hứng!"

"Du lịch tìm cảm hứng?" Cô hơi sốc, nhưng vẫn rất nghe lời đem toàn bộ đồ đạc của mình đóng gói. Cũng nghe lời mà cun cút đi theo đít chị gái trợ lí ra ngoài.

Hai người ngồi trên taxi, tới sân bay làm thủ tục rồi nhanh như chớp bay tới một vùng trời xa lạ cách nơi cô ở những mấy tiếng đồng hồ.

Tịnh Nhi có cả đống thắc mắc trong lòng, nhưng trợ lí chỉ nhìn cô cười bí ẩn nên cô tuyệt đối không dám hé răng hỏi nửa câu.

Tự dưng đi du lịch là thế nào?

Còn nữa.. hai người đi thế này công ti có biết hay không? Sẽ đi đâu? Đi trong thời gian bao nhiêu lâu? Rồi..

Không đợi cô liệt kê hết tất cả những câu hỏi ngổn ngang trong lòng, máy bay đã dùng tốc độ ánh sáng để tới nơi cần đến. Tịnh Nhi ngẩn ngơ nhìn bầu trời mờ mờ tối, cũng ngẩn ngơ nhìn những con người khác biệt hoàn toàn với mình về mặt ngoại hình. Bọn họ ai nấy đều cao lớn, sắc da trắng và mái tóc có màu sắc sáng rực rỡ.. giống hệt như mẹ cô và bản thân cô trước đây. Điều này làm Tịnh Nhi nhận ra, cô và Kim Huệ đã bay xa nửa vòng trái đất rồi!

Nơi này đất khách quê người, không ai thân thích cũng không có phương tiện liên lạc với ai... Đúng lúc cô đang nghĩ lung tung, trợ lí đột ngột quay phắt người, nở một nụ cười đầy ẩn ý với cô.

Không cười thì không sao, cười một cái làm da gà da vịt của Tịnh Nhi lập tức nổi dậy! Dự cảm nguy hiểm chạy dọc sống lưng khiến cô rùng mình, tưởng tượng vốn bay cao bay xa càng được trợ lực tung cánh.

Có khi nào.. Chị gái trợ lí thực ra là les, vốn dĩ hâm mộ cô cuồng nhiệt nên dùng toàn bộ khả năng của mình để đến gần cô. Nhân lúc cô không để ý liền đưa cô ra nước ngoài ý định chơi trò giam cấm 18+, chuyển thể trực tiếp từ ngôn lù sang bách hợp tiểu thuyết??

Ực.. Mặc dù cô không ghét bỏ gì chị gái trợ lí, song cô không phải les, cô không thể lừa người dối mình được!

Nhưng không phải bình thường đều có mô tip cưỡng trước yêu sau sao? Còn có cái trường hợp gì mà.. bị giam cầm nhiều rồi quay sang yêu chính kẻ nhốt mình lại đó?

Không đâu!

Nhất định là không phải!

Cô nghĩ bậy nhiều quá rồi!

"Tịnh Nhi!" Kim Huệ vỗ vai cô đánh bộp một cái làm Tịnh Nhi giật nảy mình suýt chút nữa hét ầm lên. Cũng may khả năng trấn định của bạn Nhi không tệ, nếu không nhất định mất mặt rồi! "Sao vậy? Suy nghĩ gì mà thần cả người ra?"

"Ahaha.. Không có!" Tịnh Nhi bị nói trúng tim đen, chỉ còn nước chối quanh "Đã xong hết thủ tục rồi sao?"

"Ừm, chỉ còn mỗi một phòng!" Trợ lí bĩu môi miễn cưỡng "Thôi về nghỉ tạm, mai chúng ta đi sớm rồi tìm khách sạn khác sau vậy!"

"Nhưng sao tự dưng SM lại cho chúng ta đi du lịch thế này?" Tịnh Nhi ôm cặp tài liệu của mình, nhanh chân chạy theo Kim Huệ đã cầm chìa khóa tung tẩy tiến vào thang máy "Chắc chắn là có vấn đề!"

"Lý tổng đối xử với em vốn rất tốt mà!" Trợ lí nhoẻn miệng cười, tất nhiên là tốt, nhưng không phải tốttheo kiểu thật lòng. Anh ta đặc biệt với cô như vậy là có lí do cả, Đại Thần - nhà đầu tư lớn phía sau cô còn không phải là đồ trưng bày đâu! "Nhưng lần này em đúng rồi đấy, vì anh ta muốn ép em làm việc!"

"Ở nhà làm việc không tốt ư?" Bình thường cô vẫn rất chăm chỉ mà, nộp bài tổng duyệt thường xuyên chưa bao giờ để bị nhắc nhở luôn! Như vậy.. Vẫn là chê cô chưa cố gắng hết sức?

Lão già tư bản này thật ác độc, muốn ép khô người mới chịu hay sao? "Nhất định phải đi xa như vậy mới được? Còn tốn kém thuê phòng, vé máy bay.. nữa chứ?"

"Thực ra cũng không thể trách Lý tổng.." Trợ lí quẹt thẻ phòng, với tay bật đèn, khung cảnh bên trong đơn giản mà tao nhã làm Tịnh Nhi vô cùng hài lòng.

Bày trí theo phong cách cổ điển, giấy dán tường tối màu cùng tông với rèm cửa sổ. Những bức tranh mang hương vị sặc sỡ và ánh sáng đối lập tạo cảm giác hài hòa kì dị. Hai chiếc giường sắt đơn được trải ga giường hoa nhỏ sáng màu, vài chiếc gối và chăn mỏng sắp xếp gọn ghẽ. Bên cạnh giường là bàn nhỏ đặt đèn ngủ và điện thoại kiểu cũ.. Hoài cổ vô cùng!

"Em còn nhớ mấy hôm trước anh ấy đề nghị cô phác thảo vài ý tưởng fantasy không?"

"Nhớ, em cũng đã làm rồi.."

"Phải, chính là cái đó!" Kim Huệ vừa bỏ đồ vào tủ âm tường, vừa gật đầu tiếp tục "Còn có một quy tắc nữa chị quên chưa bảo với em, đó là chủ đề fantasy này nhất định phải viết bối cảnh phương Tây!"

"..."

"Lý tổng sợ em chưa đến đây bao giờ nên không miêu tả được xác thực nên đã quyết định bỏ công cho em tới đây một lần!" Kim Huệ thành thục thuyết phục. Thực ra nơi này cô đến không ít lần khi còn nhỏ, nhưng sau khi mẹ mất tuyệt nhiên không còn ra nước ngoài nữa rồi.. Thời gian vài ba năm đã làm Tịnh Nhi gần như quên sạch mọi thứ.

Vậy cũng tốt..

Đến nơi đẹp đẽ thế này vài ngày.. Hi vọng sau khi cô trở lại, Đại Thần cũng đã về nước rồi!

"Ngày mai chúng ta sẽ nghỉ một ngày để đi tham quan, nhưng chỉ tới ngày kia.. Nhất định em phải cho ra đời được một truyện ngắn!"

*Xuấtngoạirồi =))

Klq, hquamọingườichơi 8/3 vuihông??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.