Nhấp
vào icon trò chơi, đánh vào mật mã, thành công tiến vào trò chơi.
Lòng
Thủy Thủy đang run run a run run, cái kia vì sao lại kêu là “Diễn đàn Nguyệt
Quang lưu vực”, không có khiến nàng vui vẻ, không có khiến nàng khoái hoạt,
không có khiến nàng kinh hỉ mà cho nàng ai oán vô tận, ghen ghét không ngừng,
cảm giác vô lực, không thể nào tha thứ, nhưng cư nhiên lại khiến cho nàng nhớ
tới chuyện tám trăm năm trước quyết định quên người kia, quả thực là tội không
thể tha.
………..Về
sau không bao giờ tới chỗ đó nữa……… 5555……. Không thể như vậy trêu đùa người ta
nha…….
Còn
có….. Ngươi kia…. Bây giờ có tốt không.
Màn
hình máy tính chuyển đến trò chơi, một trận bạch quang vụt sáng, một nữ tử bạch
y xuất hiện tại khung cảnh xinh đẹp tuyệt luân trên Nguyệt Quang đảo. Bốn phía
yên ắng, tiếng chim cùng tiếng côn trùng vang vọng, trừ Nguyệt lão làm bạn ra,
cũng không nhìn thấy bất luận kẻ nào. Im lặng bao trùm tạo thành…..thoáng cô
đơn. Thủy Thủy nhìn vào hình ảnh này thật lâu không thể hoàn hồn. Trò chơi,
không phải vẫn luôn vui vẻ, vẫn luôn khoái hoạt, vẫn luôn cười nói vui vẻ sao,
như thế nào hiện tại lại cảm thấy có một chút cô tịch, một chút cô đơn?......
“Lão
bà, lão bà, ngươi ở nơi nào…. 555…… Ngươi khi dễ ta, ngươi phao phu khí tử (bỏ
chồng bỏ con), ngươi là người xấu….. đại xấu xa… Ngươi ở nơi nào……. 555……” Trên
đỉnh đầu hiện ra khung đối thoại, trong vô thức liền xuất hiện một câu như vậy,
Thủy Thủy liền lập tức nhận thức cái gì gọi là vốn từ nghèo nàn. Này tiểu hài
tử!!!!!!!! Lúc này mà loạn thất bát tao cái gì, khiến cho cảm giác cô tịch cùng
thê lương của nàng đều chạy mất, chạy đến không bao giờ nhìn thấy mặt trời, thù
mới hận cũ thoáng chốc tái hiện trong lòng, ghen ghét a ghen ghét, liên miên
không dứt a không dứt…….
Xa xa,
một thân ảnh hồng y xinh đẹp đi tới, còn…. Có điểm khập khiễng? Quả thực là….
muốn chết a muốn chết.
[Chung
quanh]
Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “lão bà lão bà, ta chờ ngươi đã lâu, 555……… Nguyệt lão gia gia ghen
tị ta so với hắn cao, so với hắn suất so với hắn thông minh so với hắn trẻ tuổi
muốn đuổi ta đi, vì lão bà, ta ý chí kiên định quyết không chịu khuất phục, rốt
cục cố thủ được tới lúc gặp lão bà, 555….lão bà……” Ủy khuất cáo trạng còn có
tưởng niệm. Nguyệt lão gia gia ngài vất vả rồi, đứa nhỏ này rất nghịch ngợm,
ngài nếu nhịn không được, muốn mắng chửi liền mắng chửi đi, dùng hết sức mà
mắng, muốn đánh ngài liền đánh đi, dùng sức mà đánh, không cần nhân từ, đối với
tiểu hài tử xấu xa đến không chịu nổi nha vậy, quá mức nhân từ chính là dung
túng, chính là phóng túng, chính là biết hắn làm việc ác mà không hỏi không
quan tâm, ngươi xem hắn đã biến thành cái dạng gì, Hỗn thế đại ma vương a!
Thân
ảnh màu hồng kia càng ngày càng gần, sôi nổi vui vẻ a.
Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Lão bà lão bà, hôm nay ta là người đầu tiên tiến vào trò chơi nga,
vừa tiến vào liền phát hiện bốn phía đều im ắng, quỷ cũng chưa có, may mắn còn
có Nguyệt lão gia gia ở đây, hắc hắc hắc hắc, Nguyệt lão gia gia có bộ râu thật
dài, thật trắng sáng, có thứ tự….” Tranh công a. Bộ râu của Nguyệt lão gia gia
ngài bị tội đi, gia giáo không nghiêm, gia giáo không nghiêm, trở về nàng phải
hảo hảo quản giáo hảo quản giáo…….
Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Lão bà lão bà, ngươi không biết đâu, lúc ta chờ ngươi, ta đi ra bờ
biển, ngươi nói xem ta nhìn thấy cái gì, oa, một con cua thật là to nha! Ta
nghĩ đi qua nhìn rõ xem, không nghĩ qua cư nhiên lại bị ta đạp chết, 555….. cua
của ta, mạng ngươi hảo khổ……. 5555…..” ….. Trầm mặc…… Xem ra, trên Nguyệt Quang
đảo này sau khi hệ thống back up lại liền xoát ra một con cua đi; xem ra con
cua này là mãn cấp đại BB đi, là một cái boss mà ngươi dù có đạp nó N lần cũng
bất tử đạp không chết đi, xin hỏi ngươi làm thế nào mà nhu nịnh (nhu hòa nịnh
nọt) nó, tra tấn nó mới có thể khiến nó không chịu nổi đành nhục nhã tự vẫn a?
Quan trọng nhất là này con cua giống như, đại khái hẳn là tại tân hôn của người
khác tiếp nhận nhiệm vụ đối thoại BB, cần phải cùng nó đối thoại sau mới có thể
ở chỗ Nguyệt lão gia gia thuận lợi kết hôn đi, thế chẳng phải là muốn người ta
không thể kết hôn nữa sao a a a???....... Ngươi này người xấu a người xấu, cư
nhiên như vậy hồ nháo như vậy muốn làm ác. Này là nhà ai tiểu hài tử, dắt chạy
nhanh đi thôi…. Ác ma a ác ma. Nguyệt lão gia gia đã muốn nói không nên lời chỉ
có thể ở trong lòng mặc niệm….. Oan hồn siêu thoát đi, oan hồn siêu thoát
đi…..Bỉ Ngạn Khai Hoa: “lão bà lão bà…..” Càng ngày càng gần, càng ngày càng
gần.
Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Lão bà lão bà….” Càng ngày càng nói không ngừng, vẫn nói vẫn nói,
tranh công, làm nũng, a dua trong lời nói truyền tới không có chút nào gián
đoạn.
Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “…” Này cũng là xong rồi a.
……….
Thủy
Thủy: “…….” Trầm mặc, chờ đứa nhỏ đang hưng phấn kia hưng phấn rời đi, rời đi
rời đi…. Thật là không thể nói chuyện được.
…………
Phong
cảnh tú lệ trên Nguyệt Quang đảo, một cái hồng y thân ảnh ở trên bờ cát, trên
bờ biển chạy loạn, tùy ý hồ nháo, một cái bạch y nữ tử đứng phía sau, chỉ yên
lặng, xa xa nhìn nhìn…. Liền như vậy, âm điệu thanh thuần lại ấm áp như vậy.
Trước
màn hình máy tính, ánh mắt nhìn theo hai thân ảnh kia không hề muốn di chuyển,
cảm giác hạnh phúc tràn ngập lồng ngực của Liễu Thủy, thật lâu không tiêu tan….
Bỉ
Ngạn, Bỉ Ngạn…
[Bang
phái]
Thiên
Sơn Mộ Bạch: “Gọi Thủy Thủy, gọi Thủy Thủy……” Đây là Thiên Sơn ở kênh bang phái
điên cuồng thét gào gọi tên, Thiên Sơn bạn học, ngươi không phải vẫn thường
thực bình tĩnh, thực ổn trọng sao? Sao bây giờ lại biến tính rồi? 囧.
Vi Vũ:
“Thủy Thủy, ta cần ngươi…….” Thiên Sơn Mộ Bạch cùng Vi Vũ chẳng phân cách được
một ly.
Từ Từ:
“Bang trư phu nhân bang trư phu nhân, tai nạn chết người lạp lạp lạp lạp lạp
lạp lạp lạp!!!!!!!........ Vớt thi thể lạp lạp lạp lạp lạp lạp!!!!!!!........”
Từ Từ bạn học là trực tiếp nói lí do gọi đến. Người chết lạp, ha ha ha ha cáp.
(TĐHS: Ặc, người chết mà cười ghê thế. Đúng là cái bang trư.)
Trò
chơi đã back up xong được nhiều giờ, mọi người đều đã lục tục login, bang phái
nháo ầm ầm, không ngừng có người chết ngóc đầu dậy lên Thủy điện tìm kiếm cứu
trợ. (Thủy điện ở đây có thể hiểu là điện thờ Thủy Thủy a.)
Giờ
Phút Này Lưu Lạc: “………. 555….. Ở cùng với các ngươi sẽ không có chuyện gì tốt,
giết có cái tiểu hầu tử cũng diệt đoàn. Quá yếu, các ngươi quá yếu, các ngươi
có sám hối không, xấu hổ không, tìm đậu hũ không, tìm dây thừng không?” Xem ra
Lưu Lạc bạn học chịu đả kích thật lớn. Ack, Lưu lạc hài tử, cái kia không phải
cái gì tiểu hầu tử, đó là mãn cấp BB Cự Đại Viên Hầu, phòng ngự cao, công kích
cường, thật quá sức biến thái, làm cho người ta khó tấn công, diệt đoàn liền
diệt đoàn, thiếu Thủy Thủy mãn cấp y sư này, hết thảy đều là dĩ nhiên, đừng suy
nghĩ miên man, các người đã bị treo, muốn chết cũng chết không được, thỉnh nén
bi thương.
Bỉ Ngạn
Khai Hoa: “Lão bà, xem kìa, người chết bay đầy, hắc hắc hắc hắc……” Vui sướng
khi người gặp họa, thanh âm cười gian vang lên vô số. Nghe xong, mọi người đi
tìm chết đều muốn tỉnh lại rống hai câu.
Thủy Thủy:
“Ân, đi nhặt xác, nếu không, thi thể sẽ hư thối, đi theo ta kẻo không kịp,
ngoan.” Lời nói này thật lạnh, thật bình tĩnh. Chuyện đi nhặt xác thật ra rất
nan giải, không muốn bình tĩnh thì rất khó khăn, thói quen vì vậy mà hình
thành, nhìn nhiều làm nhiều cũng liền vô cảm cũng liền không còn cảm giác. Bình
thường, Thủy Thủy bạn học của chúng ta vừa lên tuyến sẽ lập tức thu nhặt được
vô số thi thể, từ lâu đã trở thành công tác bắt buộc mỗi ngày của Thủy Thủy, ai
bảo ky năng hồi sinh của Thủy Thủy quá cường đại nhận rất nhiều ưu ái nhờ vả từ
mọi người, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, có lần thứ hai sẽ có lần thứ ba.
Ác nhân đều đã chết, trở thành thi thể nằm ở trên mặt đất lạnh như băng mặc cho
nó lạnh mặc cho nó thối dần mặc cho nó hư thối, chính mình một bên nói chuyện
phiếm, xem tiểu thuyêt, xem phim cũng quyết không đứng dậy, kiên quyết phải chờ
Thủy Thủy, mãn cấp y sư login đến hồi sinh, cho dù bị mỗ nam tử nhàm chán đùa
bỡn cũng một lòng kiên định không đứng lên chính là không đứng lên. Vài giờ ngồi
đàm tiếu nghe nhạc so với việc soát quái lấy điểm kinh nghiệm càng khiến cho
người ta thoải mái, càng có thể tiếp nhận. Thủy Thủy vừa login ai nấy đều cứu,
Thủy Thủy login sau nửa giờ, trừ vài ngoại nhân không cứu, còn lại đều được hồi
sinh, mọi người đều hiểu được, nếu chết mà không gặp Thủy Thủy login, đều trông
mong trông mong lắm lắm.
Mèo con
màu đen: “Thủy Thủy…….. Tiểu hầu tử nó giẫm lên thi thể của chúng ta….. Đã chết
còn tiên thi (hành hạ thi thể)……” Đáng thương a đáng thương.
Từ Từ:
“Oa oa,tiểu hầu tử vừa thải xuống bao phủ thân thể ta, hảo thối!!!!!!!!!!!!” Từ
Từ nhắm hai mắt liền tĩnh lặng, an nghỉ đi.
Giờ
phút này lưu lạc: “………..”
…………
Bên
này, phía trên biển lớn, trên nền trời xanh, hồng y nam tử mang theo bạch y nam
tử thản nhiên bay qua, phong cảnh vô hạn tuyệt vời. Về phần đám người đã chết,
nếu đã muốn chết rồi, vậy làm cho nó chết luôn đi, chết sớm chết muộn vẫn là
chết, cứu sớm cứu muộn vẫn là cứu, trên mặt đất tràn ngập hương vị, thấy nhiều
tăng thêm hiểu biết cũng tốt lắm. Hắc hắc hắc hắc……………