Đúng lúc tôi đang ăn sáng thì Tô Ngôn từ ngoài đi vào, nó vừa thấy tôi liền cao hứng khoe: “Mộc Đồng, tôi mặc bộ này đẹp không?”
“Cũng được.” Tôi không để ý gật đầu, cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo từ bên kia truyền tới, bèn tiện thêm vào một câu: “Không đẹp bằng Chung Nguyên nhà chị.”