Người chết mà còn sống lại nếu như xảy ra trong làng thì nó phải vô cùng nổi tiếng, chuyện như thế nếu có dân làng phải đồn thổi tung lên rồi. Nhưng khi nghe câu hỏi hai vợ chồng chủ nhà đều nhìn nhau lắc đầu, người vợ nói:
— Thưa thầy, hai vợ chồng con năm nay cũng đã hơn 40 tuổi, ông nhà con thì là người gốc ở đây, còn con về đây làm dâu cũng đã hơn 20 năm nay. Nhưng chưa bao giờ con thấy có chuyện người chết đi mà lại sống dậy cả. Nếu mà có chắc chắn chúng con sẽ biết vì làng này cũng nhỏ. Đến con chó nhà nào hôm qua chết hôm nay ra chợ người ta còn kháo nhau ầm ầm nữa là chuyện người chết đi sống lại.
Thầy Tàu ra điều trầm ngâm, suy nghĩ một lát ông hỏi tiếp:
— Thế ở làng gần đây có xảy ra việc mất gà, mất chó hay có người bị giết không..?
Người chống đáp:
— Dạ không thầy ạ, làng Thượng chúng con xưa nay sống ôn hòa lắm. Mà không phải mỗi dân làng Thượng mới sống tốt với nhau đâu. Kể cả bà con làng Hạ có đến đây chúng con cũng tiếp đãi như người làng. Không ai lại ăn trộm con gà con vịt đâu thầy ạ.
Tư nhìn sư phụ cũng cảm thấy điều này có gì đó hơi khó. Tuy làng nhỏ nhưng những chuyện trong làng không phải cái gì cũng được truyền tai nhau. Lúc này Tư chợt nhớ lại sự việc tầm đêm hôm qua, khi mà đằng sau vườn có tiếng động sột soạt. Lúc ấy Tư muốn mở cửa ra xem có phải trộm hay không thì bị sư phụ ngăn lại. Trước đó Tư thấy sư phụ có những hành động khá bí hiểm. Tư ghé tai sư phụ nói nhỏ:
— Đêm qua có phải…
Thầy Tàu khẽ đưa tay lên ra hiệu cho Tư ngừng lại, những câu thầy Tàu hỏi hai vợ chồng gia chủ đểu nói không biết hoặc không rõ. Nhưng việc trong ngôi nhà này có điều gì đó ám ảnh là sự thật, một là hai vợ chồng gia chủ biết thứ gì đó hoặc hai là họ hoàn toàn không biết gì. Nếu bây giờ để Tư nói ra cho họ biết đêm qua có “ người lạ “ đến thăm từ phía vườn sau e rằng sẽ không hay. Nếu họ không biết chuyện gì thì không sao, nhỡ đâu họ biết mà cố tình giấu thì cả hai thầy trò sẽ gặp nguy hiểm. Chính vì vậy thầy Tàu mới ngăn Tư lại.
Nhà trên đang đăm chiêu suy nghĩ hòa trong cái không khí tĩnh lặng, không gian có gì đó ngột ngạt, khó thở ngay khi câu chuyện Quỷ Nhập Tràng được thầy Tàu nói ra. Bất chợt ở nhà bếp phía sau vườn có tiếng người thét lên kinh hãi:
— Á …á…..á…Ông ơi, bà ơi….Xuống đây mà….mà…xem…này…
Tiếng con bé Thi giúp việc đang la thất thanh, vợ chồng gia chủ vội đứng dậy chạy ngay xuống dưới. Tư cũng định chạy theo thì bị thầy Tàu ngăn lại:
— Từ từ đã, không cần phải hốt hoảng. Cứ để cho họ nhìn thứ đó là gì đã.
Đợi mọi người chạy xuống bếp hết thầy Tàu mới khẽ đứng dậy cùng Tư đi xuống xem có chuyện gì mà con bé giúp việc lại hét lên như vậy. Ra đến vườn sau Tư thấy vợ chồng gia chủ cùng con bé giúp việc đang đứng ở luống rau cách chuồng gà một đoạn. Cả ba đang chỉ chỏ nhìn vào một thứ gì đó đang nằm dưới đất. Thấy thầy Tàu đi xuống người chồng mặt tái mét chạy lại rối rít:
— Thầy ơi, quả thật nhà con có điềm hung rồi thầy ạ…Thầy lại đây mà nhìn..
— Thôi bây giờ hai nị bình tâm để ngộ nghĩ cách. Ăn uống nương nhờ ở đây đã mấy hôm ngộ cũng phải có trách nhiệm trong chuyện này. Nhưng hai nị phải nhớ khi ra đường không được nói chuyện này cho bất cứ ai, cứ coi như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng ngộ khuyên hai nị hãy tránh ra đường vào buổi tối, theo như xác chết của con gà ngộ nghĩ chắc không bao lâu nữa đâu làng này sẽ có tai họa.
Hai vợ chồng gia chủ gật đầu lia lịa, thầy Tàu thở dài một cái rồi đi vào trong phòng. Tư lúc này cũng đã làm xong công việc thầy giao, vào phòng thấy thầy Tàu ngồi suy tư điều gì đó khiến khuôn mặt khẽ nhăn lại, Tư hỏi:
— Con đúng là có lòng nhân hậu, ta cũng rất muốn giúp họ. Nhưng Cương Thi cũng như Quỷ Nhập Tràng tuy rằng có những ghi chép vê chúng nhưng ta chưa từng được thấy. Ngay cả sư phụ của ta cũng chỉ biết tìm hiểu cương thi qua sách cổ. Hơn nữa đây là loại yêu thuật nghịch thiên, trái lại luân thường đạo lý nên sư phụ ta cũng không muốn các đệ tử học rồi đánh mất bản chất con người. Do đó những thứ ta nắm về loại ma quỷ này chỉ có trên lý thuyết. Chưa kể đến việc thầy trò ta chỉ là người nơi khác đến, không thông thổ địa hình nơi đây rất khó để tìm ra nó trong một sớm một chiều. Quỷ Nhập Tràng đội lốt con người không ra ngoài vào buổi sáng, làm sao thầy trò ta có thể tìm được nó trong hàng trăm hàng nghìn con người ở nơi đây.
Tư vẫn im lặng nghe sư phụ nói tiếp:
— Còn điều này nữa, ta được biết loại quỷ này không thể dùng những cách trừ tà ma thông thường mà diệt được. Ta cũng đang tính đến việc sẽ đi xung quanh đây xem có phát hiện ra điều gì không..? Càng để lâu mọi chuyện càng trầm trọng, ta từng được nghe sư phụ kể lại một chuyện. Cách đây rất lâu về một thầy yểm cương thi, khi yểm xong không hiểu sai sót hay bị chính bùa yểm phản lại thế nào mà con cương thi đó đã giết chết thầy yểm rồi gây ra đại họa cho cả một ngôi làng…
— Không ngờ đến cái tuổi này ta lại được thấy một loại cương thi của Việt Nam, âu có lẽ cũng là do ông trời sắp đặt. Trong họa có phúc, trong phúc có họa…Đúng là ông trời khéo đùa giỡn với con người mà….Ha ha ha…ha ha ha..
Tiếng cười của thầy Tàu vang lên một cách sảng khoái, nhưng nhìn khuôn mặt của sư phụ Tư biết thầy đang cười để che giấu đi một nỗi buồn hoặc một điều gì đó vô cùng bí mật mà thầy không muốn ai biết. Quỷ Nhập Tràng, chẳng lẽ trên đời này lại tồn tại thứ ma quỷ đáng sợ như vậy sao…?