Người Mẹ Vị Thành Niên

Chương 3



Đắc ý đi tới, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, một cước đá vào cửa xe, khí thế muốn thắng đối phương trước, đây là giai đoạn nóng thân trước.

Sau đó cúi đầu, mắng ầm một trận lên với người đàn ông trong xe

“Này, tiên sinh anh đụng vào tôi.”

“Anh nghe thấy không?! Anh đụng vào tôi”. Mặc kệ cô trách móc thế nào, trên xe vẫn không có động tĩnh, không biết xấu hổ? Lâm Duyệt căm giận nghĩ, ‘Vụt” một tiếng cửa xe kéo ra, còn chưa kịp mắng chửi lần nữa, lại bị cảnh tượng trước mắt làm cô sợ hãi!

Chỉ thấy một người đàn ông áo đen thống khổ dựa trên tay lái, máu từ bụng hắn chảy xuống, trên ghế ngồi, dưới chân đã bị ướt do máu rỉ ra.

Bởi vì hắn úp mặt trên tay lái cho nên không rõ tuổi tác, không thấy rõ dung mạo…

Lâm Duyệt luống cuống, vội vàng vẫy vẫy hai tay, lắp bắp nói:

“Bị đụng vốn là tôi, không nghĩ tới anh lại bị thương, nếu là như vậy, tôi….tôi không cần anh bồi thường, tái tạm biệt….!”

Lúc đang muốn đóng cửa xe chạy đi, đột nhiên cánh tay bị cái gì kéo lại, xoay một vòng, nàng bị kéo vào xe, và ngồi lên chiếc ghế thấm đẫm máu.

“Anh đang làm cái gì?” Lâm Duyệt sợ hãi, kêu lên:

“Thực xin lỗi, mới vừa rồi là tôi không đúng, tôi không nên đá xe của anh, không nên…..”

“Đưa tôi đến biệt thự Bạn Sơn” Người đàn ông đem hết toàn bộ sức lực mà thốt lên.

“Cái gì?” Lâm Duyệt sửng sốt nhìn hắn, lần này nàng nhìn rõ diện mạo của hắn, đẹp đến yêu mị, ngũ quan như được gọt dũa nhưng bởi vì đau đớn mà vặn vẹo, hai tròng mắt nhắm chặt, một lần nữa bị mất âm thanh.

“Tôi…..tôi đưa anh đi bệnh viện nha” Lâm Duyệt chân tay luống cuống quay tay lái, lâu lắm không lái xe, động tác của cô không thuần thục lắm, đem xe từ vỉa hè lui ra.

“Đưa tôi đến biệt thự Bạn Sơn” giọng nói lạnh lùng càng lạnh thêm vài phần.

“Anh bị thương, không đi bệnh viện sẽ chết!” Lâm Duyệt kiên trì nói, hắn đều bị thương thành như vậy, còn đi biệt thự cái gì chứ! Đương nhiên phải đi bệnh viện nha!

“Biệt thự Bạn Sơn” Người đàn ông lại ngồi dậy, túm lấy cổ của nàng rống giận uy hiếp nói.

Lâm Duyệt bị hắn túm như vậy, thiếu chút nữa đụng vào xe phía trước, vội kêu lên

“Biệt thự Bạn Sơn! Biệt thự Bạn Sơn! A……..buông tay! Tôi đi là được”

Người đàn ông rốt cuộc buông tay, một lần nữa ngồi lại trên ghế.

Đồ điên! Người này nhất định là điên! Sắc mặt Lâm Duyệt trắng xanh, liếc mắt nhìn hắn một cái, quay đầu xe hướng biệt thự Bạn Sơn chạy đi như bay.

Hôm nay là nàng gặp xui cực lớn, tưởng dọa được người khác, kết quả lại bị người dọa. Cô vừa nãy nên mặc kệ hắn, trực tiếp xuống xe chạy lấy người, dù sao hắn cũng không đánh lại cô!

Ai! Đều là do tính tình tốt bụng gây họa! Nhưng kỳ quái là vì sao người đàn ông này không chịu đi bệnh viện? Còn nữa…..chỗ hắn bị thương rất lạ, chỉ là bị đâm xe sao lại bị thương ở bụng…….

Tâm trí dừng ở trên đường, lúc xe chạy đến biệt thự Bạn Sơn, cửa tự động mở ra, Lâm Duyệt không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp của biệt thự còn đẹp hơn công viên này, trực tiếp đem xe đi tới ngôi nhà chính.

Kỳ quái, sao một người hầu cũng không có? Tâm trạng Lâm Duyệt buồn bực, để xe ở trước ngôi nhà chính, đi ra ngoài. Đối với căn nhà lộng lẫy hét lớn

“Có người không?”

Không ai đáp lại, nàng đành phải vòng đến bên kia xe, liếc mắt một cái nhìn người đàn ông đã bất tỉnh, tim đập mạnh dữ dội, không phải đã chết rồi chứ? Lặng lẽ đưa ngón tay tới trước mũi hắn, may mắn hơi thở còn yếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.