Người Nối Nghiệp Chân Chính

Chương 184



NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P184)

Tác giả: Hà Phong Xuy

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang

Chương 76: Quan châu[1] phủ bụi

Đôi mắt Vạn Hồng Ba như nọc độc chợt sôi trào, bùng lên nhiệt độ thiêu đốt người ta.

“Còn dám nói anh ruột mình là trở ngại, người nhà họ Soái chúng mày đúng là người này tệ hơn người kia, toàn là loại súc sinh không có khái niệm tình cảm gia đình!”

Lão chửi mình và anh Hai như vậy, Soái Ninh không lấy làm lạ, nhưng lôi cả Soái Diệp vào thì lại đáng ngờ.

“Anh Ba tôi cũng là súc sinh? Vậy mà ngày trước ông còn che chở ảnh như con ruột, cũng là đang diễn kịch?”

Cô chộp được vẻ hoảng loạn chớp nhoáng thoáng qua của đối thủ, nghi vấn bấy lâu nay lơ lửng trong lòng chợt vẩn lên.

Lão già này nhất định biết rất nhiều bí mật của anh Ba, có lẽ còn liên quan đến cái chết của ảnh và anh Hai.

Bây giờ chưa phải lúc kích động kẻ địch, cô bình tĩnh vững vàng cười đùa: “Hai anh tôi máu lạnh, ích kỷ, nham hiểm, đê tiện, là cặn bã chính hiệu, nhưng họ chưa từng làm giả lừa dối người tiêu dùng. Luận về hành vi cơ bản thường ngày của doanh nhân, ông còn không xứng xách dép cho hai ảnh!”

Tốc độ nói của cô từ chậm chuyển nhanh, giống như một lưỡi gươm từ từ tuốt khỏi vỏ, đột ngột hoàn thành việc chặt chém, sau đó xoay người rời đi.

Trần Kiệt đã thông báo cho tài xế đến đón cô. Cô về nhà, tiến hành hẹn vài người, chuẩn bị bắt đầu triển khai hoạt động kêu gọi tiếp viện trên quy mô toàn quốc vào ngày mai.

Điện thoại cô liên tục trong trạng thái bận. Trên đường, cô để lỡ hai cuộc gọi của Lư Bình, mãi đến 2h sáng mới ngơi ra. Nghĩ chắc anh đã ngủ, cô chỉ gửi mấy câu qua WeChat, ai ngờ Lư Bình gọi lại ngay và luôn.

“Xin lỗi, vừa rồi bận quá không có thời gian trả lời cuộc gọi của anh.”

“Anh biết, tóm lại đã xảy ra chuyện gì, có thể nói cho anh không?”

“Dượng em bắt tay với tập đoàn Cảnh Hâm thâu tóm Quan Vũ, trước mắt đã đến ngưỡng cử bài. Ba em lo đến nỗi ngã bệnh.”

Soái Ninh kể kỹ càng chi tiết những khó khăn mà cô và tập đoàn gặp phải, hy vọng nhận được gợi ý kiến nghị bổ ích.

Đầu tiên Lư Bình hỏi cô tính đối phó ra sao.

Chiến lược chống thâu tóm thông thường có bốn dạng:

1. Kế hoạch thuốc độc, tức “biện pháp pha loãng cổ phiếu chống thâu tóm”: Thông qua việc phát hành một số lượng lớn cổ phiếu mới giá thấp, để tỷ lệ cổ phiếu trong tay bên mua giảm xuống. Nhưng điều này sẽ làm giảm sự nhiệt tình của các nhà đầu tư thiện chí khác, đồng thời các cơ quan đánh giá quản trị doanh nghiệp cũng sẽ hạ mức xếp hạng tín nhiệm của công ty.

2. Dù nhảy màu ánh kim: Khi công ty đối mặt với tình huống bị thâu tóm, các quản lý cấp cao của công ty, bất kể là chủ động hay bắt buộc phải rời công ty, sẽ nhận được một khoản phí đền bù khủng, để bên thu mua mất nhiều tiền. Điều bất lợi là làm thất thoát tài sản của doanh nghiệp.

3. Chiến thuật vườn không nhà trống: Bán phần có giá trị nhất của công ty để mua một số lượng lớn tài sản kém hiệu quả, làm giảm chất lượng tài sản của công ty, gia tăng gánh nặng. Hoặc tăng cường vay nợ để tình hình tài chính của công ty xấu đi và chất thêm rủi ro kinh doanh. Hoặc cố tình đầu tư dài hạn, làm giảm đáng kể tỷ suất sinh lợi trên tài sản của công ty trong thời gian ngắn. Loại chiến lược chơi khô máu (đồng quy vu tận, đôi bên cùng chết) này thường không được xem xét.

4. Tìm kiếm hiệp sĩ áo trắng: Bán cổ quyền của công ty cho các công ty hoặc cá nhân thiện chí để đảm bảo quyền kiểm soát công ty.

Với tình thế của Quan Vũ, kế hoạch lý tưởng là tiến hành thế trận phòng ngự theo kiểu thứ tư, sau đó dựa vào việc tạm dừng giao dịch trên thị trường chứng khoán để kéo sập kẻ địch.

Nhưng sau đấy Soái Ninh đã trao đổi với các bên liên quan và nhận thấy rằng kế hoạch tạm dừng giao dịch rất khó thực hiện. Theo các nguồn tin nội bộ, Sở Giao dịch Chứng khoán Thượng Hải sắp ban hành các quy định mới nghiêm ngặt để giảm bớt và ngăn chặn việc lạm dụng lệnh tạm ngừng giao dịch. Theo đó, các công ty niêm yết có kế hoạch thay đổi quyền kiểm soát, chào mời thu mua, thưởng cổ phiếu cho người lao động… chỉ được tạm ngừng giao dịch không quá hai ngày làm việc, xin gia hạn cũng chỉ được thêm nhiều nhất là năm ngày. Không được phép làm đơn xin tạm ngừng giao dịch, trừ một số trường hợp đặc biệt.

Một khi quy định này được thực thi, sẽ khó có thể tranh thủ tạm ngừng giao dịch trong thời gian dài.

Còn có một chiêu khác là đột phá từ phía sau kẻ thù.

Cô nói với Lư Bình: “Phần lớn tiền của Cảnh Hâm đến từ đòn bẩy, và hệ số chắc chắn không thấp. Nếu chúng ta có thể thúc giục các cơ quan quản lý can thiệp vào việc điều tra hệ số đòn bẩy thực sự của họ, sau đó công khai minh bạch với bên ngoài, các nhà đầu tư khác có thể tỉnh táo và ngăn chặn tình trạng cổ phiếu Quan Vũ A tiếp tục tăng vọt. Điều này sẽ giúp bên em mua lại cổ phiếu. Hơn nữa, nguồn tiền của họ rất có vấn đề. Nếu có thể vòng qua ô dù của họ để yêu cầu các cơ quan hữu trách thẩm tra kỹ càng thì chắc chắn sẽ có thu hoạch.”

Vài năm gần đây, Trung Quốc đã mạnh mẽ chống tham nhũng, thực hiện các cơ chế kiểm soát vốn và giám sát tỷ giá hối đoái nghiêm ngặt. Tiền đen của các phần tử tham nhũng, làm ăn phi pháp khó có thể chảy ra nước ngoài với quy mô lớn nên chúng sử dụng các quỹ bảo hiểm và quỹ đầu tư tư nhân để rửa tiền. Cả hai loại hình này đều là ngành kinh doanh chính của Cảnh Hâm. Với cái thói yêu tiền như mạng của tầng lớp quản lý cấp cao bên họ, chân tay Cảnh Hâm chắc chắn không sạch sẽ gì.”

Lư Bình nói: “Nghi ngờ của em có thể đúng nhưng đừng nói những điều này công khai nhé. Bên kia cũng sẽ lợi dụng chiến tranh dư luận, cẩn thận kẻo bị họ nắm được nhược điểm.”

Anh cũng bị mê hoặc bởi hình tượng cô cố tình tạo dựng, sợ cô nóng nảy hỏng việc.

Soái Ninh cười bảo: “Đừng lo, em thuộc nằm lòng rồi. Từ hôm nay trở đi em sẽ đóng băng trên mạng, ai vào khiêu khích cũng không phản ứng. Anh cũng để ý giúp em xem xung quanh có nhà đầu tư nào tốt không nhé. Giờ giá Quan Vũ A cao như vậy, cực ít người có thể bỏ lượng tiền lớn ra thu mua, trừ khi là trao đổi nguồn lực.”

Các nguồn tài nguyên mà Quan Vũ sử dụng chủ yếu là đất đai và năng lượng. Chỉ các doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn mới có thể kiểm soát được các nguồn lực quốc hữu ấy. Tình nhân nhỏ này dòng dõi sâu xa, có lẽ có cửa nẻo.

Lúc này Lư Bình vẫn không muốn tiết lộ thông tin cá nhân nhưng hứa sẽ cố gắng hết sức tìm cách giúp cô.

Hôm sau, tin Đầu tư Phú Khang cử bài Tập đoàn Quan Vũ tràn ngập các mặt báo, giới kinh doanh trong và ngoài nước đều bàng hoàng vì việc này.

Tập đoàn Cảnh Hâm hiện là ngôi sao đang nổi trên thị trường vốn. Từ đợt các cổ phiếu blue-chip sụt giảm năm ngoái, nhiều mã cổ phiếu chất lượng tốt có giá như rau, các nguồn vốn khác nhau đã mạnh tay xâm lấn, đua nhau tuyên bố thâu tóm các công ty niêm yết. Ra tay hùng hổ nhất chính là các công ty con dưới trướng Cảnh Hâm, trong vòng một năm ngắn ngủi đã cử bài 17 công ty và thu mua xong bảy công ty.

Lần này họ chĩa mũi giáo vào ngay tập đoàn số một số hai trong nước, thể hiện ý chí nuốt chửng cả bầu trời.

Quan Vũ là một trong số ít các thương hiệu nội “thường xanh” (tươi xanh lâu bền), hiệu quả kinh doanh tốt, tài sản cố định lớn, luôn đứng hàng đầu về danh tiếng đối với người dân cả nước. Cảnh Hâm kiểm soát cổ phần của Quan Vũ chẳng những có thể nâng cao địa vị xã hội và năng lực kêu gọi đầu tư mà còn có thể nhờ vào sự phát triển của Quan Vũ mà nhận được nhiều thu nhập và cổ tức. Thâu tóm thành công tương đương lợi nhuận khổng lồ.

Khái niệm “bọn rợ” bắt nguồn từ lịch sử phương Tây.

Năm 410 trước Công nguyên, “rợ” Gothic bao vây thành Roma, cuối cùng tắm máu tòa thành cổ điển phong nhã huy hoàng này. Sau khi đốt phá cướp bóc sạch trơn, họ bỏ lại đống đổ nát, quay về phương Bắc tiếp tục sống đời du mục.

Cảnh Hâm chỉ là một tập đoàn tài chính nổi lên nhờ đầu cơ trong vài năm gần đây, mưu toan thôn tính một doanh nghiệp quen thuộc trong ngành kinh tế thực thể và đã thịnh vượng trong gần ba mươi năm. Hình ảnh này là minh họa rõ nét cho tích “bọn rợ”.

Dân kinh doanh xôn xao bao giả thuyết, dân thường cũng bàn tán ì xèo.

Mỗi ngày có hàng vạn người đổ xô vào Weibo của Soái Ninh chất vấn, không ít kẻ cười nhạo chọc ngoáy, ước gì cô và Soái Quan Vũ mau mau sa cơ.

Oán người nghèo hận người giàu là tư tưởng chủ đạo của tầng lớp loser. Thấy người ta mất 100 đồng còn sướng hơn thấy mình nhặt được 1000 bạc. Đặc biệt là khi những người giàu có sa cơ lỡ vận phá sản, nỗi hớn hở của những kẻ này rất khó diễn tả bằng lời, nằm mơ cũng cười vì lại có một người lấm bùn cùng mình.

(Hết phần 184, xin mời đón đọc phần 185. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)

- -----

Chú thích:

1. Quan châu: Tài sản quý giá nhất của công ty. (Chú thích của tác giả)

Quan châu nghĩa đen là viên ngọc trên mũ, tức là thứ quý giá nhất trong món đồ người ta đội trên đầu. (Chú thích của bọn mình)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.