Người Quan Tài

Chương 89-90



Chương 89


Lấy thân thủ hiện tại của ta, cho dù đối mặt với mười mấy người đàn ông to lớn đều có thể quật ngã hết huống chi là mấy người Lý đại thiếu trước mắt

" Bịch, phịch..."

Từng cái đấm vào thịt, ta buông tay buông chân, chỉ trong vài nhịp hô hấp, đã đem bọn Lý đại thiếu đánh ngã ra đất, mỗi người đều bị ta vỗ một cái, trực tiếp khiến cho bọn họ bị hôn mê nằm trên đất

Toàn bộ quá trình, cho dù là người thanh niên tóc ngắn hay là người phụ nữ mặc váy đỏ đều không có chút nào muốn ra tay giúp đỡ

" Bộp bộp bộp..."

Vào lúc này, người thanh niên tóc ngắn đứng trước cửa sổ vỗ tay, cười nhẹ nói với ta:" Thân thủ không tệ, sạch sẽ dứt khoát, giỏi hơn tôi rất nhiều! Nếu như tôi cũng muốn đánh nhau với cậu, thì có lẽ bây giờ người nằm dưới đất sẽ là tôi!"

Ta híp mắt nhìn, tuy rằng người thanh niên tóc ngắn từ đầu đến cuối đều giữ nụ cười ấm ấp nhưng trực giác của ta nói với ta, tên này rất nguy hiểm!

Tiểu nha đầu hiện giờ đã dính lên tường bò đến góc cửa sổ, nhe răng nhếch miệng với người thanh niên tóc ngắn đó, chuẩn bị sẵn sàng ra tay tập kích.

Mà vào lúc này, người thanh niên tóc ngắn liếc mắt về vị trí của tiểu nha đầu, nụ cười ôn hòa, ánh mắt trong suốt, phảng phất có thể nhìn đến tiểu nha đầu vậy

Tiểu nha đầu hơi ngẩn ra, nhanh chóng bò đi, thay đổi mấy vị trí

Mà ánh mắt của người thanh niên tóc ngắn từ đầu đến cuối vẫn nhìn về vị trí của tiểu nha đầu, không hề thay đổi.

" Nhìn bộ dáng này, cậu dẫn theo quái vật trong chung cư ra ngoài rồi!"

Người thanh niên tóc ngắn cười híp mắt quay người nhìn về phía ta:" Ta đoán rằng, dựa theo tình trạng hiện giờ mà nói, cậu chắc là không thể dẫn theo những quái vật ở tầng sáu ra ngoài, dẫn ra ngoài chắc là quái vật trong phòng nào đó ở tầng năm phải không? Những người mà Hồng Hạt dẫn đến đều bị gϊếŧ chết, cơ thể méo mó, thủ đoạn này....chắc là con quái vật xấu xí ở phòng 504 làm đúng không?"

Những lời hắn nói, khiến trong lòng ta sợ hãi

Tên này có lai lịch gì? Sao có thể hiểu rõ về chung cư như thế?

Còn chưa đợi ta trả lời, tiểu nha đầu đã bị tức giận, trong tình huống ta còn chưa ra hiệu động thủ, tiểu nha đầu đã nét mặt hung ác, nhe răng nhếch mép bổ về phía người thanh niên tóc ngắn

Người thanh niên tóc ngắn không nhìn thấy tiểu nha đầu, nhưng có thể cảm giác được vị trí của tiểu nha đầu, đối mặt với thế công của nó, hắn không hề có động tác tránh né, chỉ là tùy tay phất 1 cái.

Lập tức vài đồng tiền đồng từ trong tay áo hắn vẩy ra, lập tực đón lấy thế công của tiểu nha đầu

Những đồng tiền đó nhìn thì không có gì đặc biệt, nhưng khi chúng nhẹ nhàng đυ.ng vào người tiểu nha đầu, thì cơ thể của tiểu nha đầu bỗng nhiên bị trì trệ, giống như bị người khác thi triển định thân thuật vậy, trực tiếp cứng ngắc ở vị trí cách người thanh niên tóc ngắn không xa

Những đồng tiền rơi xuống mặt đất, tản ra ánh sáng mờ, mà những ánh sáng này dường như giao nhau, hình thành một bức đồ án bát quái mơ hồ mông lung, mà tiểu nha đầu ở vào vị trí trung gian của đồ án bát quái, ánh mắt lập tức trở lên mù mịt

Đây con m** nó là loại thủ đoạn gì?

Trong lòng ta lập tức thấy khẩn trương, nhìn chằm chằm vào người đàn ông tóc ngắn, cả người co rụt lại, chuẩn bị xông ra giúp tiểu nha đầu xử lý những dồng tiền cổ quái xung quanh người nó

Mà vào lúc này, người thanh niên tóc ngắn đó dường như hiểu được suy nghĩ trong lòng ta, mĩm cười xua tay với ta, nói:" Đừng khẩn trương, loại thủ đoạn nhỏ này không giữ chân được con quái vật này lâu đâu. Thực tế ngày hôm nay tôi đến đây, không phải vì muốn trở thành kẻ địch với cậu, không cần biết cậu có tin hay không, tôi thật sự là đến để giúp đỡ cậu!"
Ta không hiểu được những lời hắn nói là có ý gì, còn chưa đợi ta mở miệng hỏi thăm, hắn ta đã quay người đi đến một góc rèm cửa chạm đất, từ bên trong lôi ra một người

Sau khi nhìn thấy người mà hắn lôi ra từ đằng sau rèm cửa con ngươi của ta co rụt lại

Lão già lưng gù?

Tên này không phải đã chết rồi à? Sao có thể...

Không, không đúng!

Người này không phải là người bị Đường Lưu chôn sống, rồi lại bị Thím Thôi vá cơ thể, người này có vẻ ngoài rất giống lão già lưng gù nhưng chắc chắn không phải lão ta

Anh em sinh đôi?

Trước đây tiểu nha đầu nói trên tầng có một ông già đáng ghét khó đối phó, chắc là nói ông già này nhỉ?

Mà hiện tại lão già này rất thảm, xương cốt toàn thân giống như bị dỡ ra, tay chân bị dây thừng trói chặt, trên cơ thể vết máu khắp nơi, quan trọng là miệng của lão ta bị người ta khâu lại, hiện giờ đang sử dụng loại ánh mắt vô cùng oán hận không cam lòng nhìn về người thanh niên tóc ngắn, giống như hận không thể rút gân lột da bỏ vào nồi nấu vậy.
Hai người họ không phải là đồng bọn à?

Sau khi nhìn thấy một màn trước mặt, ta có chút không hiểu nhìn về phía người thanh niên tóc ngắn trước mặt

Người thanh niên tóc ngắn ném ông già đó xuống mặt đất, chỉ lão già trên mặt đất lại chỉ về người phụ nữ mặc váy đỏ nãy giờ ngồi im trên sô pha, cười nói với ta:" Người đứng sau gây ra tất cả những việc đêm nay là hai người bọn họ, người đều ở đây, cậu có thể ra tay rồi!"

Sau khi nghe hắn nói xong, ta rõ rằng nhìn thấy người phụ nữ mặc váy đỏ ngồi trên sô pha run rẩy một cái, trên khuôn mặt vốn không có biểu tình lộ ra sự sợ hãi không cam lòng, nhưng cô ta lại không dám động đậy, rõ rằng là cô ta rất sợ người thanh niên tóc ngắn này

Tuy ta không hiểu người thanh niên tóc ngắn này đang giở trò quỷ gì, nhưng giờ phút này sự cảnh giác của ta đối với hắn càng trở lên nồng đậm, trong lòng dường như có một giọng nói đang nhắc nhở ta, tên trước mặt luôn mang theo nụ cười ôn hòa này, là một tên điên từ đầu đến chân.
" Cậu là loại người gì? Sao lại làm vậy?" Ta trầm giọng hỏi

" Tôi là loại người gì đợi khi cậu đến Thượng Kinh tự nhiên sẽ biết thôi!"

Người thanh niên tóc ngắn mỉm cười nói:" Còn về việc sao lại làm như này, đương nhiên là vì thấy thú vị... không đúng, vì là thấy tò mò, đơn thuần chỉ là vì tò mò mà thôi!"

Nói đến đây, trong ánh mắt người thanh niên tóc ngắn lướt qua một tia khác lạ, nụ cười càng trở lên rực rỡ, nhẹ giọng nói:" Tôi muốn biết, quái thai giống như cậu, khi gϊếŧ người sẽ có bộ dạng thế nào! Đồng thời, tôi cũng muốn biết, trong bảy loại thiếu sót của nhân tính, người thiếu đi hồi ức và cái tôi như cậu, liệu có thể đặt thành sự cân bằng của mặt nhân tinh và một mặt khác hay không?"

" Cậu hãy làm thỏa mãn sự tòa mò của tôi đi, cũng không lãng phí công sức tôi chạy từ Thượng Kinh đến đây, không cần biết cậu dùng loại thủ đoạn nào cũng được, nhanh chóng rat ay đi!"


90: Em Đừng Cười Tàn Nhẫn Như Vậy Có Được Không


Điên rồi, tên này thật sự là một tên điên!
Chỉ vì để thỏa mãn sự hiếu kỳ của bản thân, mà muốn ta ra tay gi3t chết người phụ nữ váy đỏ và ông già đó?
Có biết là giết người là vi phạm pháp luật không?
Đương nhiên, đây không phải là trọng điểm, người phụ nữ váy đỏ mặt mang bộ dạng sợ hãi không cam tâm nhưng lại ngồi im sẵn sàng chờ chết đó là ý gì? con m** nó cô không biết phản kháng à?
Chính vào lúc người thanh niên tóc ngắn đang mê hoặc ta gi3t chết người phụ nữ váy đỏ và ông già kia, bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân gấp gáp, theo sát đó là thân ảnh của Đường Lưu xuất hiện ở trong phòng
Đường Lưu hiện giờ, nhìn có chút hung ác, chỉ là trên cơ thể không có vết thương, nhìn bộ dáng thì có vẻ đã xử lý xong tiểu quỷ ở trong phòng họp rồi
Mà khi anh ấy nhìn thấy Lý đại thiếu gia đang hôn mê nằm trong phòng, lại liếc nhìn lão già lưng gù giống như bãi bùn nằm trên mặt đất và người phụ nữ mặc váy đỏ ngồi trên sô pha một cái, anh ấy cũng có chút ngẩn ra
Cuối cùng, Đường Lưu nhìn về phía người thanh niên tóc ngắn đứng bên cửa sổ, mặt cảnh giác đi đến bên cạnh ta, thấp giọng hỏi:" Em họ, tên đó là ai vậy? Nụ cười kia giả dối quá đi mất, bộ dạng vô cùng đê tiện!"
" Nói là từ bên Thượng Kinh đến, anh không quen à? Ta có chút ngoài ý muốn nhìn Đường Lưu một cái
Tên mập chết bầm này lúc nào cũng tự hào lớn lên ở Thượng Kinh, Đường gia lại là gia tộc có danh vọng cao, theo lý mà nói tất cả những người đến từ Thượng Kinh, anh ấy nên biết mới phải, mà hiện giờ anh ấy bộ mặt ngơ ngác, hiển nhiên không quen biết gì người thanh niên tóc ngắn này
Đường lưu có chút ngơ ngác nhìn về người thanh niên tóc ngắn, lắc đầu nói với ta:" Không biết, chưa gặp qua, tầng lớp thanh niên có danh tiếng một chút bên Thượng Kinh anh đều biết, tên này trước giờ anh chưa gặp bao giờ!"

" Tiểu nha đầu bị hắn dùng vài đồng tiền trói lại rồi" Ta trầm giọng nói
Nghe xong, Đường Lưu nhìn về mấy đồng tiền rơi ở một chỗ cách không xa cửa sổ, bỗng nhiên khóe mắt giật giật mấy cái, giống như đã nhìn ra được gì đó, sắc mặt vô cùng khó coi quát người thanh niên tóc ngắn:" Trận pháp phong thủy ngũ đế tiền là tuyệt học của Đường gia chúng ta, cậu học được ở đâu? Cậu là ai?"
Sau khi nghe Đường Lưu nói xong đến lượt ta ngơ ra
Tuyệt học gia truyền, cuối cùng lại để người khác học được, là ai thì cũng không chịu được?
Nếu như vậy, thì thân phận của người thanh niên tóc ngắn này càng trở lên khiến người ta tò mò rồi!
Người thanh niên tóc ngắn đó không để ý đến Đường lưu, vẫn là mỉm cười nói với ta:" Nhanh ra tay đi! Tôi không thể rời khỏi Thượng Kinh quá lâu được, tối nay phải vội vàng trở về, nếu không sẽ có phiền phức!"
Ta còn chưa trả lời, Đường Lưu phẫn nộ nhìn người thanh niên tóc ngắn, lại lần nữa quát lên:" Ông mày đang hỏi mày đó! Mày học trận pháp này ở đâu? Mày rốt cục là ai?".

Đam Mỹ H Văn
Đường Lưu dường như rất quan tâm đến trận pháp phong thủy ngũ đế tiền này, dường như không chỉ là vì tuyệt học gia truyền bị truyền lưu ra bên ngoài, cũng không biết còn là vì nguyên nhân gì khác nữa
Đường Lưu bước lên trước một bước, mắt hổ trợn tròn nhìn chằm chằm thanh niên tóc ngắn, bộ dáng như sẵn sàng chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào vậy
Mà vào lúc này, người thanh niên tóc ngắn xua tay với Đường Lưu, ấm giọng nói:" Người làm phong thủy phải ưu nhã, đừng có bộ dạng như lúc nào cũng có thể giết người như mãng phu như thế, quá là khó coi, tôi không thích lắm!"
Lúc nói những lời này, hắn di chuyển bước chân đến gần chỗ tiểu nha đầu bị nhốt, lại có mấy đồng tiền từ trong ống tay áo hắn rơi xuống đất.

Ánh sáng trên những đồng tiền đó dường như cũng rõ ràng hơn, nối liền với những đồng tiền có từ trước
Mà tiểu nha đầu bị nhốt bên trong giờ này lộ ra sắc mặt đau khổ, cơ thể nho nhỏ run rẩy, những vết sẹo trên mặt cũng bị dúm lại gần nhau, dường như đang phải chịu đựng sự giày vò đau đớn đến cực hạn
" GI3t chết bọn họ, nếu không, ta sẽ gi3t chết con quái vật nhỏ này!"
Ánh mắt của người thanh niên tóc ngắn nhìn ta ấm áp, nhẹ giọng nói:" Tôi thật sự không thể ở lại bên này trong thời gian quá lâu, nếu loại thủ đoạn này khiến cho cậu thấy không thoải mái, tôi chỉ có thể xin lỗi cậu trước! Tôi thật sự chỉ muốn thỏa mãn sự tò mò của bản thân mà thôi, đừng để tôi thất vọng có được không?"
Tên khốn khiếp này tuy rằng lời nói ấm áp nhưng lại làm ra những việc không phải của con người

Nhìn thấy bộ dạng đau khổ của tiểu nhau đầu, trong lòng ta tức giận, trogn lòng dường như lại xuất hiện âm thanh, luôn thúc giục ta nhanh chóng ra tay hủy đii người trước mặt
Tiểu nha đầu là em gái nuôi của ta, ta là người thân duy nhất của nó, tuy lúc đầu nhận người em gái này là do có ý đồ khác, nhưng hiện nay nhìn thấy nó lộ ra thần sắc đau đớn, trong lòng ta lần đầu tiên xuất hiện cảm giác vô cùng muốn hủy hoại người trước mặt
" Vù vù! "
Vào thời điểm cơn tức giận của ta lên tới đỉnh điểm, từ trong chiếc khóa trường mệnh treo trên cổ phát ra một trận tiếng vang, không ngừng tản ra ánh sáng xanh ngọc, dường như muốn an ủi sự tức giận trong lòng ta
Nhưng mà, hiện giờ ta không hề muốn cho cơn tức trong lòng mình dịu xuống, chỉ muốn gi3t chết kẻ luôn mang theo nụ cười đang đứng trước mặt
Một tay ta giữ chặt khóa trường mệnh trên cổ, tức giận nói:" Im đi cho ta!"
Khóa trường mệnh bằng ngọc bỗng nhiên run rẩy, âm thanh cũng im bặt, ánh sáng xanh ấm áp cũng biến mất
Vào lúc này, ánh mắt người thanh niên tóc ngắn nhìn ta tản mát ra ánh sáng rực rỡ, nụ cười trên mặt càng rực rỡ, bộ dạng dường như rất mong đợi
Mà Đường lưu đứng bên cạnh ta, lại lộ ra ánh mắt sợ hãi, cơ thể còn không nhịn được run rẩy một cái, vô ý thức lùi ra xa
" Em! em họ!"
Tiếng nói của Đường Lưu có chút run rẩy:" Em! em đừng cười một cách dọa người như thế có được không? Hai anh em ta liên thủ, chắc chắn có thể xử tên khốn này, em! em đừng để cho mặt còn lại đi ra ngoài!"
Ta đang cười?
Sao ta lại không biết gì nhỉ?
còn có, trên tay ta từ khi nào xuất hiện một chiếc mặt nạ cổ quái đen đỏ giao nhau rồi?

Chỉ là, những cái này đều không phải là trọng điểm, trọng điểm hiện giờ là sự phận nộ trong lòng ta không thể khống chế, ta cũng không muốn khống chế, ta chỉ muốn hủy đi tên gia hỏa luôn mang theo nụ cười ôn hòa đó, chỉ muốn xé nát khuôn mặt cười đó của hắn xuống
Cánh tay cầm mặt nạ nâng lên, trong lòng tức giận đồng thời, còn có một âm thanh thúc giục ta mau đeo chiếc mặt nạ đó lên
Mà khi ta đem cái mặt nạ trên tay đeo lên trên mặt thì có một loạt tiếng vang tích tích bỗng nhiên xuất hiện trong phòng
" tích tắc tích tắc! "
Thanh âm nhẹ nhàng, không nhanh không chậm, có chút giống!
Tiếng kim đồng hồ!
Giây phút này, trên mặt Đường Lưu lộ ra thần sắc kỳ lạ, trực tiếp quay đầu nhìn về phía cửa phòng sau lưng ta, dường như là thả lỏng một hơi
Mà người thanh niên tóc ngắn đó thì híp mắt lại, nụ cười ấm áp trên mặt biến mất, thay vào đó là thần sắc tức giận
Theo sát sau đó, một tiếng than thở già nua vang lên phía sau lưng ta
" Vừa vừa phải phải thôi, nếu cậu tiếp tục gây chuyện, thì ông già tôi chỉ đành dẫn cậu vào tầng bảy của chung cư ở một khoảng thời gian vậy, vừa hay tầng bảy đang có mấy gian phòng bỏ trống, hay là đi cảm nhận sự nhiệt tình đãi khách của mấy người khách trọ ở tầng bảy nhé?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.