Người Ta Yêu Là Nữ Nhân

Chương 90





Chang wook nhảy xuống ngựa, tới trước mặt Kim đại nhân, ân cần hỏi: " Kim đại nhân, ngài bị thương? "


" Không sao " kì thật bị thương không nhẹ, ngự y vẫn đi theo hai bên


Jisoo như trước ngồi ở trên lưng ngựa, sắc mặt lạnh như băng, lưng thẳng tắp, trên cao nhìn xuống. Hôm nay ai cũng không cản được y thú Jennie


Kim đại nhân thấy phía sau Jisoo cách đó không xa có một xe ngựa đã dừng lại. Che kín, nhìn không thấy ai ngồi bên trong nhưng quanh thân có trọng binh canh gác, xác nhận là tiểu Hoàng thượng Du Lẫm. Biết hôm nay vô luân thế nào cũng cản không được Jisoo, nếu cường bạo, chỉ sợ có một một hậu quả, nhưng vẫn có nói: " Xin hỏi vương gia, Hoàng thượng ở đâu? Chỗ nào? "


Tuy rằng Kim đại nhân là thủ phụ Jennie, nhưng Jisoo nhận định ông cùng Chang Wook là một thuyền. Hơn nữa mấy ngày nay Kim đại nhân cùng nhiều đại nhân khác liên tục dâng tấu, ý đồ làm khó dễ. Thái độ cực ngạo mạng nói: " Ngay tại bên trong xe ngựa của bổn vương "


Kim đại nhân hướng xe ngựa lớn tiếng nói: " Hoàng thượng xuất cung đã mấy ngày, chúng thần rất nhớ người, Hoàng thượng có thể hay không di giá? "


Du Lẫm nghe được thanh âm ngoại công phải đáp ứng, bất qua nghĩ đến lời hoàng thúc nói lúc xuất môn, vội vàng ngậm miệng. Hoàng thúc nói ' trên đường vô luận ai hỏi thì không được lên tiếng, nếu không sẽ không cho gặp mẫu hậu '


Không thấy động tĩnh gì, Chang Wook nhỏ giọng đối kim đại nhân nói: " Đại nhân, đề phòng không thành kế "


" Vô luận Hoàng thượng có trong đó hay không, ta đều phải sợ ném chuộc vỡ đầu, xem ra hôm nay chỉ có thể nhượng bộ "


" Đại nhân, này như thế nào thành! " Chang wook vội la lên: " Nếu ngồi xem sự hoang đường như thế phát sinh, chẳng phải làm cho người chê cười? Ngài mới vừa rồi thấy nương nương, nương nương nói như thế nào? Chỉ cần nương nương một câu, mạt tướng cho dù liều mạng, nhất định ngăn cản "


" Nhìn lão phu đi, biết nương nương ý tứ như thế nào rồi " Kim đại nhân chỉ vết thương trên trán nói


Những người khác lại lắc đầu thở dài. Thứ nhất, nhìn Kim đại nhân bị thương rất nặng. Thứ hai, tin tưởng Kim đại nhân làm người tuyệt không lừa gạt.....biết Kim đại nhân đã hết sức, xem ra không thể cứu vãn, còn phản quá......đều đến khuyên giải an ủi Kim đại nhân


Chang wook muốn lên tiếng, chợt nghe Jisoo quát: " Các ngươi thương nghị xong chưa, bổn vương không kiên nhẫn như vậy, nếu trễ giờ lành, các ngươi ái cũng không được tha thứ! "


Kim đại nhân bắt giữ cánh tay Chang wook khuyên nhủ: " Ji hiền chất, Thái hậu cùng Hoàng thúc có lão phu cùng nơi này, chúng vị đại nhân đều biết nguôi một mảnh trung quân chi tâm, Vương cũng có thể hiểu được. Hiện tại biết Hoàng thượng bình an vô sự, không bằng lui binh đi " tuy nói cùng Chang Wook nghe, nhưng là lớn tiếng làm cho Jisoo nghe được. Chang Wook gióng trống khua chiêng như thế không phải ngăn cảm Thái hậu gả cho, mà vì bảo hộ Hoàng thượng, làm cho Jisoo không thể lấy cớ khó xử Chang Wook


Jisoo chỉ hừ một tiếng, không phản bác. Hôm nay là người vui của y cùng Jen nhi, không nên đại khai sát giới, tạm tha cho Chang wook. Bất quá nợ này phải ghi lại, từ từ tính sao


Trong lòng Chang wook không tình nguyện nhưng cũng không khỏi không nhượng bộ, vả lại mới vừa rồi Jisoo giao thủ chẳng phân biệt được cao thấp. Lấy tính cách Jisoo tự phụ là đã làm hắn mất mặt rồi. Hít thở một chút, hạ lệnh một tiếng, mấy ngàn kỵ binh lập tức nhượng đường


Jisoo kẹp bụng ngựa, khi đi qua Chang Wook nói: " Ji tướng quân nhìn mặt thấy ghê quá, bổn vương không thích nên không mời ngươi vào uống rượu mừng được, những người khác thỉnh tự tiện " nói xong cười hai tiếng, nghênh ngang mà đi


Chang wook nhục nhả mặt lúc đỏ lúc trắng, tay cầm kiếm thiếu chút nữa bóp nát chuôi kiếm


Kim đại nhân hướng mọi người ôm quyền, vẻ mặt xấu hổ nói: " Lão phu hổ thẹn, cô phụ các vị nhờ vã "


" Đại nhân không cần tự trách, chúng ta đều hiểu được "


Ngay cả Kim đại nhân cũng không tiến cung chúc mừng, người ngoài lại càng không. Chỉ chốc lát sau chỉ thừa lại Chang Wook. Nhìn về hướng cửa cung, vẻ mặt tối tăm


Jisoo tiến cung lúc sau mới thở phào, kỳ thật y cũng sợ cùng Chang Wook đánh nhau. Kỵ binh Chang Wook là quân tin nhuệ, mà người của y phần lớn lại ở ngoài thành, nếu cứ như vậy đánh bừa không biết ai thắng ai thua. Thua thì không nói, cho dù y thắng thì máu cũng chảy thành sông, như thế nào thành thân? Vốn định đơn đả độc đấu để hạ nhuệ khí Chang wook, không nghĩ tới võ công Chang Wook thật cao, mặc dù suýt bại nhưng luận võ là y khơi mao. Cũng mai hữu kinh vô hiểm, không có gì so với thú Jen nhi quan trọng hơn


Kim Thanh cung trong tầm mắt, Jisoo khẩn trương, trán và lòng bàn ray đều ra mồ hôi lạnh, sợ lại phát sinh biến cố


Lisa đã chờ Jisoo từ lâu, nhìn thấy đội ngũ đón dâu, vội vàng chào đón


Jisoo nhìn thấy cô, cũng vội nhảy xuống ngựa: " Jen nhi ở trong điện? "


" Coi Vương gia lo lắng chưa kìa "


" Người bên ngoài khó xử ta không sợ , ta chỉ sợ Jen nhi thay đổi "


" Nương nương ở bên trong không sai, bất quá nương nương đến bây giờ còn chưa trang điểm "


Jisoo nhíu mi, lo lắng của y quả nhiên không phải dư thừa. Nữ nhân kia lại do dự! Cho những người còn lại chờ, y cùng Lisa đi vào Kim Thanh cung


Jennie tọa ở chánh điện. Phụ thân đi rồi, còn lại Chaeyoung ngồi cùng nàng, vẫn chưa khuyên bảo gì, nàng tôn trọng hết thảy quyết định của cô cô


" Jen nhi! "


Jennie nghe tiếng ngẩng đầu, nhín thấy người tới lập tức ngây ngẩn cả người. Jisoo một thân hồng bào, hoàn toàn là một con người mới. Hai má đỏ lên, trong lòng có cảm giác khác thường


" Nàng sao còn ngồi ở chỗ này? " Jisoo đến gần, trách cứ nói


Jennie càng thêm quan tâm sự kiện khác, hỏi: " Ngươi vào được, Chang Wook hắn thế nào? "


Jisoo lập tức mất hứng, nhưng không tốt phát tác, chỉ nói: " Ta đã đem người xen vào việc của người khác kia đã đuổi đi rồi "


Jennie lo lắng, lại hỏi một câu: " Ngươi không tổn hại tính mạng của hắn chứ? "


Jisoo càng không vui, tức giận nói: " Ta không thương tổn được hắn, nhưng đã trúng một chưởng của hắn rồi " không phải dỗi mà nói như vậy, quả thật là bị Chang Wook đánh một chưởng, đến hiện tại ngực còn có chút đau, mà Chang wook cũng bị thương nặng. Mặt Chang wook bị kiếm y khắc vài đường, cho nên y mới nói mặt Chang wook thấy ghê, nếu có thẹo thì thật tốt, miễn cho hắn cứ nghĩ câu dẫn Jennie


Quả nhiên Jennie vừa nghe liền khẩn trương hỏi: " Ngươi không sao chứ? "


Jisoo thấy nàng quan tâm mình, trong lòng cũng thỏa mãn một chút nói: " Ta không sao " không có nhiều thời gian giải thích, việc cấp bách trước hết là để cho Jennie mặc hỉ phục, thúc giục nói:
" Thời điểm đã không còn sớm, đừng chậm trễ giờ lành, hongju ngươi giúp nương nương thay quần hỉ phục  "


" Chờ đã! " Jennie nói ngừng, phân phó nói: " Các ngươi lui ra trước đi "


Đợi đến lúc không người, Jisoo lập tức bắt giữ tay nàng, nói: " Jen nhi, nàng đã đáp ứng ta tuyệt không hối hận "


Jennie giương cao khóe môi, nhướng mi hỏi: " Ta chưa từng đổi ý không phải sao? "


Jisoo đầu tiên là ngẩn ta, sau đó kích động ôm cổ Jennie, hét lên: " Jen nhi, nàng làm ta sợ muốn chết! " xao hứng qua đi, lại hỏi: " Vậy nàng vì sao không trang điểm? "


Jennie nghĩ đến từ nay về sau cùng người này ràng buộc cả đời, một loại cảm giác nói không nên lời tự nhiên nổi lên. Bình tĩnh nhìn y nói: " Jisoo, ngươi làm cho ta không thể quay đầu lại được nữa, ta chỉ hỏi ngươi, ta gả cho ngươi một lần, còn có một hài tử, ngươi hôm nay cưới ta, ngày kia sẽ không hối hận chứ? "


" Đương nhiên sẽ không! " thấy trên mặt Jennie còn có chần chờ, lại nói: " Ta thề, nếu như nuốt lời thiên lôi đánh ta chết không được tử tế! "


Jennie vội vàng che miệng y


" Vì sao nguyền rủa chính mình như thế " dừng một chút, nói: " Một khi đã như vậy, ta và ngươi hôm nay sẽ có vài ước định "


" Ước định? "


" Với thân phận ta và ngươi, con đường về sau nhất định không dễ đi, ta muốn ngươi đáp ứng ta ba sự kiện, nếu làm được, ta lập tức cùng ngươi bái đường thành thân "


" Được, nàng nói đi " đừng nói ba sự kiện, cho dù ba nghìn, ba vạn y cũng sẽ không lay động


" chuyện thứ nhất, bảo trụ Lẫm nhi "


" Hài tử của nàng là hài tử của ta, ta sẽ hộ hắn "


" Chuyện thứ hai, đợi Lẫm nhi có thể độc chưởng đại cục. Ta muốn rời khỏi hoàng cung " nàng chán ghét thâm cung mạnh lão này


Jisoo cũng sớm chán ghét nữ phẫn nam trang, trong triều lục đục với nhau cũng không phải niềm vui của y. Có Jennie cùng y tiêu dao quãng đời cònai5 cũng không tệ, gật đầu nói: " Ta đáp ứng "


" Chuyện thứ ba, nếu như ngươi yêu thương người khác, thỉnh trả tự do cho ta" cảm tình nàng không chấp nhận được phản bội


" Ta đời này chỉ yêu thương mình nàng "


" Ngươi chỉ cần đáp ứng ta "


" Được, ta đáp ứng nàng "


Jennie thấy y sảng khoái nhất nhất đáp ứng, trong lòng đã quẳng được cục nợ đồng thời còn có chút cảm động, nói:
" Như thế liền một lời đã định, vì đề công bằng......ta cũng có thể đáp ứng ngươi ba điều "


" Ta chỉ có một yêu cầu thôi " Jisoo nghĩ nghĩ nói


" Nói nghe một chút "


Jisoo thấp đến nàng bên môi, nhẹ giọng nói: " Từ nay về sau, hãy thả lỏng yêu ta "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.