Người Thừa Kế - Cơ Công Tử

Chương 284-2



“Anh là Ngô Lâm Lâm lớp 1611 khoa Âm Nhạc, em là cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng gặp, anh có thể xin tài khoản facebook của em không?”

“Anh là Hạ Khải Hiên lớp 1704 khoa Diễn Xuất, đúng lúc anh có hai vé xem phim, cho hỏi em có thể đi xem cùng anh không?”

Mấy nam sinh vội chặn đường “Phong Hoa Tuyết Nguyệt”, ai cũng sử dụng bài tán gái mà mình đã chuẩn bị sẵn, với kinh nghiệm lúc trước của họ, chắc chắn có thể dễ dàng tán đổ bốn người đẹp này.”

“À, cảm ơn, không cần đâu…” Tiểu Phong thay mặt các chị em nói.

Hôm qua bọn họ đã “quyên góp” 12 tỷ cho Yên Đại, nên nhà trường mới đồng ý cho bọn họ vào học, lúc nãy, bọn họ mới làm xong thủ tục nhập học, giờ bọn họ đã là sinh viên trường Yên Đại.

Mấy người Tiểu Phong đã tỏ rõ thái độ từ chối, nhưng mấy nam sinh này vẫn không chịu buông tha họ, chọc Tiểu Hoa, Tiểu Tuyết, Tiểu Nguyệt siết chặt nắm đấm, trừng mắt nhìn mấy người đó, định đánh nhau, cũng may có Tiểu Phong ngăn cản bọn họ.

Tiểu Phong hiểu rõ, bọn họ tốn nhiều công sức như vậy để vào Yên Đại, hầu hạ cho tôn chủ Tần Hằng và tôn chủ phu nhân Chung Khiết, nếu vừa vào học đã xảy ra chuyện, sẽ gây rắc rối cho Tần Hằng.

“Được rồi, để mấy người đẹp đi trước đi, chỉ cần chúng ta có duyên, thì sau này vẫn còn cơ hội gặp mặt.” Nam sinh tên Mạch Vĩnh thấy mấy người Tiểu Phong đã hơi tức giận, thì nói với mấy anh em khác.

Chuyện tốt thì không sợ trễ một tý, hai ngày nữa bọn họ lại tạo ra mấy lần tình cờ gặp mặt, chắc chắn sẽ tán đổ bốn người đẹp này.

“Chúng ta đi thôi.” Mấy người Tiểu Phong ra khỏi “vòng vây” của mấy nam sinh, định ra ngoài trường mua ít đồ dùng hằng ngày, rồi mới quay về ký túc xá.

Bọn họ không hề biết, Tần Hằng đang làm bảo vệ trong Yên Đại, nên không chú ý tới, Tần Hằng đang ngồi trên xe tuần tra cách đó mười mấy mét.

Nhìn bóng lưng thướt tha của bốn người đẹp, trong lòng mấy người Mạch Vĩnh ngứa ngáy, thầm nghĩ nhất định phải mau chóng tán đổ bọn họ, như vậy mới có thể nở mày nở mặt trước mặt bạn bè trong lớp, quan trọng hơn là, chắc chắn ôm người đẹp như vậy ngủ là hưởng thụ cao cấp nhất trên thế giới này.

“Khụ khụ.”

Thấy bốn cô gái “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” không hề chú ý đến mình, Tần Hằng giả vờ ho hai tiếng.

“Tên bảo vệ kia, thấy người đẹp cũng muốn trêu chọc à, sao không nhìn thử xem mình có thân phận gì, ngay cả chúng tôi bọn họ cũng không nể mặt, chẳng lẽ lại xem trọng một bảo vệ nhỏ bé như anh, đúng là chuyện cười quốc tế?” Nam sinh tên Ngô Lâm Lâm nói.

Mấy nam sinh khác cũng nghĩ giống anh ta, cảm thấy Tần Hằng không biết tự lượng sức, làm trò cười cho cả thiên hạ, chắc chắn bốn cô gái đó sẽ nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường hoặc mỉa mai.

Quả nhiên bốn người đẹp đó bị tiếng ho của Tần Hằng thu hút, nên nhìn về phía anh, theo họ thấy, có lẽ các cô sẽ cười khinh bỉ, hoàn toàn không để mắt đến tên bảo vệ nhỏ nhoi này mà rời đi luôn.

Ai ngờ, phản ứng của bốn người đẹp lại nằm ngoài dự đoán của họ.

Vừa nhìn thấy Tần Hằng, ánh mắt bốn người đẹp dần sáng rỡ, tràn đầy vui mừng.

“Cậu Tần!” Tiểu Phong nhận ra Tần Hằng nên gọi một tiếng, mấy cô gái khác cùng nhanh chóng đi tới bao vây anh, dáng vẻ rất thân thiết.

“Cậu Tần, hóa ra anh làm bảo vệ ở đây, em còn tưởng nhà họ Chung…” Tiểu Phong ngồi cạnh Tần Hằng nói.

Nghe Tiểu Phong nhắc đến nhà họ Chung, Tần Hằng vội lặng lẽ liếc mắt ra hiệu với cô, Tiểu Phong liền hiểu ý, ngậm miệng lại ngay.

“Cậu Tần, cậu mặc đồ bảo vệ thật sự rất đẹp trai.” Tiểu Phong khẽ cười nói.

“Chúng em đều tới Yên Đại nhập học rồi, sau này lại có thể gặp anh mỗi ngày.” Đây là chuyện mà Tiểu Tuyết và mấy cô gái khác cảm thấy vui nhất.

“Cậu Tần, mấy ngày nay chúng em không massage cho anh, chắc chắn anh rất mệt mỏi đúng không? Tiểu Phong, Tiểu Hoa, Tiểu Tuyết, giờ chúng ta massage cho cậu Tần được không?” Tiểu Nguyệt đề nghị.

“Được!” Bốn cô gái đồng thanh đáp.

Nói xong, bốn cô hành động rất nhanh, tay Tiểu Phong đã đặt lên đùi Tần Hằng, Tiểu Hoa thì kéo thẳng tay trái anh, Tiểu Tuyết thì đặt tay lên vai anh, còn Tiểu Nguyệt nắm hai tay lại, định đấm lưng cho anh.

Thấy bốn người đẹp đối tốt với Tần Hằng như thế, thật sự đã làm mấy nam sinh Mạch Vĩnh mở rộng tầm mắt.

What?

Sao bốn người đẹp lại đối tốt với một bảo vệ như thế, nhưng lại lạnh nhạt với mấy tiểu thịt tươi như tụi anh?

“Người đẹp, anh ta chỉ là bảo vệ trường tụi anh, tiền lương chỉ có mấy triệu, mấy em đừng để ý đến hạng người thấp kém này, mà hãy đi theo tụi anh, tụi anh sẽ dẫn mấy em tới nhà hàng Côn Luân ăn cơm, được không?” Mạch Vĩnh nhìn bốn cô gái “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” nói.

“Anh ngậm miệng thúi của anh lại!”

Bốn cô gái “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” đồng thanh quát, dám mắng tôn chủ bọn họ, mấy nam sinh này chán sống rồi à? Nếu không phải bọn cô đang ở trong Yên Đại, thì giờ bọn họ đã nằm dưới đất rồi.

“Đúng rồi, Tiểu Phong, tôi hỏi cô, lúc nãy mấy nam sinh này nói, giờ con gái đều thích tiểu thịt tươi như bọn họ, các cô có thích nam sinh như vậy không?” Tần Hằng chỉ vào mấy nam sinh Mạch Vĩnh, mặt đã không nhịn được cười, anh rất hiểu “Phong Hoa Tuyết Nguyệt”, chắc chắn bọn họ sẽ không thích kiểu nam sinh như vậy.

“Nhảm nhí, tất nhiên các cô ấy sẽ thích tiểu thịt tươi như chúng tôi, chúng tôi ăn mặc theo ngôi sao đang hot nhất hiện nay, anh không biết mấy ngôi sao đó đều có hơn chục triệu lượt theo dõi trên facebook à? Chẳng lẽ mấy cô gái này không thích mẫu người điển trai như chúng tôi, mà lại đi thích kiểu người quê mùa vừa thấp kém lại vừa nghèo hèn như anh?” Mạch Vĩnh mắng.

“Đúng vậy!”

“Chúng tôi mạnh hơn anh nhiều!”

“Anh chẳng là cái thá gì!”

“Mấy người muốn chết!” Bốn giọng nói mềm mại đồng thanh quát, rồi bóng dáng xinh đẹp của “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” lao thẳng về phía mấy người Mạch Vĩnh.

Lúc nãy bọn cô đã tha thứ cho mấy người này một lần rồi, giờ bọn họ còn được nước lấn tới, nên mấy người Tiểu Phong không cho cơ hội nữa…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.