Người Tìm Xác

Chương 1121



Sau khi Hùng Hùng đưa Tiểu Mỹ xuống tầng hầm, lập tức bỏ vào lò luyện đan bắt đầu luyện đan... Để loại bỏ sự nghi ngờ cho mình, ông ta còn tính toán sẵn thời gian đi ra từ cửa sau, rồi lại giả vờ nhận được điện thoại của O con trai mới vội vàng chạy về. Khi Hùng Hùng ăn xong kim đan luyện chế bằng máu thịt của cháu gái mình, quả nhiên cơ thể bắt đầu xuất hiện một vài biểu hiện của sự trẻ hóa. Bởi2vì thể chất của ông ta tốt hơn rất nhiều so với vợ, cho nên hiệu quả chữa trị sau khi dùng đan dược càng thêm rõ rệt.

Nhưng số lượng kim đan lại có hạn, mấy bình luyện chế ra từ Tiểu Mỹ nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì mấy năm, bởi vậy Hùng Hùng lại nghĩ cách nhằm đến cháu trai vẫn chưa sinh ra của mình.

Nhưng bởi vì mấy năm nay Đường Tỉnh vẫn luôn đặt tâm trí lên chuyện tìm kiếm con, cho nên chậm chạp không5mang thai lần hai. Hùng Hùng thấy tiếp tục như vậy không phải cách, Kim Đan trong tay mình cũng càng ngày càng ít đi. Nếu ông ta còn muốn tiếp tục thực hiện giấc mộng trường sinh bất lão, nhất định phải thúc giục Hùng Huy và Đường Tĩnh nhanh chóng sinh đứa thứ hai mới được. Nhưng Đường Tĩnh nào biết đâu rằng cha chồng của mình đang ôm suy nghĩ thế nào? Cô một lòng cho rằng đây là vì tốt cho hai vợ chồng họ!

an thai nhi Hùng6Hàng hiệu

nhận không phải cách t

inh ngay mình

Sau khi sinh Nguyên Bảo không bao lâu, Kim Đan trong tay Hùng Hùng đã hết sạch. Những kẻ thần bí lại nói với ông ta rằng đứa trẻ còn quá nhỏ, nếu bây giờ luyện chế thì công hiệu của thuốc sẽ giảm đi đáng kể, bảo ông ta chờ thêm hai năm rồi nói. Nhưng dáng vẻ của vợ trước khi chết đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong lòng Hùng Huy. Ông ta rất sợ có một ngày bản thân cũng5sẽ biến thành hình dạng như ma quỷ kia. Vì vậy, không màng đến khuyên can của kẻ thần bí, ông ta vươn móng vuốt ma quỷ về phía cháu trai Nguyên Bảo chỉ mới hơn một tuổi... Khi tôi nghe Hùng Hùng kể xong những điều mấy năm nay ông ta trải qua, từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy ông ta đã không thể được coi là con người nữa. Bởi vì nội tâm của ông ta đã không còn tình cảm nên có giữa người với người. Khi ba3chúng tôi chuẩn bị rời khỏi bệnh viện tâm thần, Hùng Hùng đột nhiên lớn tiếng nói với chúng tôi: “Bây giờ tôi đã chẳng còn gì nữa, các người có thể trả lại cho tôi số kim đan còn dư không?!”

Nghe vậy, chú Lê quay đầu lại lạnh lùng nhìn ông ta và nói: “Những thứ kia đã sớm bị tiêu hủy theo ý của con trai ông rồi. Tôi khuyên ông vẫn yên tâm ở đây làm kẻ điên đi, đừng nằm mơ được trường sinh bất lão gì nữa!!” Hùng Hùng vừa nghe nói tất cả kim đan đều đã bị tiêu hủy hết, vẻ mặt của ông ta cứng đờ trong nháy mắt, tuyệt vọng ngồi lặng ra đó... Khi chúng tôi sắp đi ra khỏi hành lang bệnh viện, tôi quay đầu lại liếc nhìn Hùng Hùng, phát hiện ông ta vẫn ngồi không nhúc nhích ở chỗ kia, dường như thời gian của ông ta đã dừng lại hoàn toàn.

Trên đường trở về, chú Lê nói cho tôi biết: “Ông ta không còn sống được bao lâu nữa. Ông ta dùng những đan dược đó trong thời gian dài nên đã đào rỗng cơ thể của mình rồi. Đốm đồng tiền trên người ông ta chính là minh chứng tốt nhất, đó là biểu hiện của ngô độc thủy ngân. Thật ra chú đã tính tuổi thọ cho ông ta. Nếu không phải chính ông ta tự giày vò mình một cách mù quáng như vậy, sống đến tám mươi mấy tuổi chắc hẳn không có vấn đề gì.”

Tôi hừ lạnh: “Loại người này, để ông ta sống đến bây giờ là hời cho ông ta rồi. Nếu không phải hai đứa trẻ đều bị ông ta tinh luyện rồi, thì ít nhất ông ta cũng phải ăn một phát súng!! Đúng rồi, cháu thấy chú đã giữ lại quyển sách kia, sao thế? Chú cũng muốn học theo ông ta luyện đan mong làm tiên à?”

Nghe vậy, chú Lê tức giận nói: “Chú nhổ vào! Cháu cho rằng chú là Hùng Hùng chắc? Số mạng của chính mình chú còn không biết hay sao? Trong quyển sách kia, trừ một vài cách luyện đan ra, còn có một vài nội dung khác, sau này chắc chắn có chỗ dùng đến! Còn có kẻ thần bí mà chỉ có Hùng Hùng nhìn thấy kia, chú luôn cảm thấy gã và quyển sách này có mối liên hệ dây mơ rễ má nào đó...”

Về sau, kết cục của Hùng Hùng quả nhiên như chủ Lê nói, đại nạn rơi xuống, thần phật khó cứu... Không đến nửa năm, Hùng Huy lại một lần nữa mời chú Lê giúp xử lý hậu sự cho cha anh ta. Bởi vì trong mắt người ngoài, vai đứa con trai có hiểu như anh ta vẫn phải diễn đến cùng.

Về nơi chôn cất Hùng Hùng, chú Lê cũng hao tâm tổn trí tìm giúp một chỗ đất phong thủy tốt lợi đường con cháu, nhằm bù đắp sự thiếu hụt trước đây của nhà họ Hùng về mặt này. Sau khi chuyện của nhà họ Hùng kết thúc, chúng tôi nhàn rỗi thời gian rất lâu. Cũng không phải không có việc làm ăn tìm đến, chẳng qua tôi và chú Lê đều cảm thấy trong lòng hơi mệt mỏi, đều bắt đầu nảy ra suy nghĩ muốn rửa tay gác kiếm.

Có lẽ là đã trải qua quá nhiều chuyện sống chết, cho nên hiểu rõ trên đời này tiền kiếm mãi cũng không xong. Nếu muốn sống tự tại, thì trong lòng không thể có ham muốn quá nặng nề, nếu không cho dù anh cầu tiền tài hay cầu danh tiếng, đều chỉ có thể mãi mãi mắc kẹt trong cái giếng của ham muốn, mãi mãi khó mà tự thoát khỏi...

Vốn dĩ tôi còn tưởng rằng chúng tôi thật sự sẽ cứ như vậy thu tay lại không làm nữa, kết quả là vào lúc này, chú Lê lại nhận được một vụ làm ăn lớn không thể không nhận, chính là đến từ khách hàng VIP trong những khách hàng quan trọng của chú Lê. Cho nên có thể tưởng tượng khách hàng này quan trọng bao nhiêu!

Vị khách hàng lớn này họ Cận, là ông chủ giàu lên sớm nhất nhờ than đá Sơn Tây, cũng là khách hàng có tiền nhất trong những khách hàng là ông chủ than đá của chủ Lê. Mấy năm nay việc kinh doanh than đá không được tốt. Vì vậy ông ta đã chuyển nhượng tất cả các mỏ than trong tay và đầu tư vào một số dự án đầy triển vọng khác.

Ấy rồi vào khoảng thời gian trước, ông ta bị thu hút bởi các điều kiện thúc đẩy đầu tư ưu đãi của một thị trấn nhỏ, khai thác ngành công nghiệp du lịch và hưu trí ở đó. Đừng thấy hiện giờ kinh tế của thị trấn này không phát triển, nhưng lại là một nơi rất nổi tiếng trong lịch sử, đặc biệt là ở thời kỳ Dân Quốc, đã từng ra đời vài doanh nhân có giá trị con người cực cao.

Bởi vậy địa phương có rất nhiều nhà cổ kiểu thời Dân Quốc, khiến cho rất nhiều du khách nghe danh mà đến. Cùng với phong cảnh nơi đây non xanh nước biếc, càng là thánh địa dưỡng lão thu hút không ít người.

Vì thế, ông chủ Cân đã thực hiện một dự án lớn hơn một tỷ đồng ở chỗ đó, chủ yếu để đầu tư du lịch và xây dựng các cơ sở dưỡng lão. Vốn dĩ ban đầu, dự án này tiến triển rất suôn sẻ, các tòa nhà chung cư dưỡng lão cao cấp cũng đã đội đất mọc lên. Hơn nữa, mặc dù bây giờ còn chưa bắt đầu kinh doanh chính thức, nhưng chỗ ở đây cũng đã được những người già về hưu trong thành phố đặt trước gần hết.

Nhưng khi dự án đang tiến hành hừng hực khí thế, địa phương đột nhiên bùng phát nạn hạn hán trăm năm khó gặp. Theo lý thuyết, ngành kinh tế của địa phương chủ yếu dựa vào du lịch và hưu trí, cho nên chỉ cần có thể bảo đảm nguồn cung cấp nước uống hằng ngày cho người dân thì sẽ không xảy ra vấn đề gì quá lớn. Hơn nữa, tất cả những cơ sở dưỡng lão ở đây còn chưa chính thức bắt đầu kinh doanh, cho nên tình hình hạn hán lần này cũng không ảnh hưởng lớn đến dự án của ông chủ Cận.

Ai ngờ đúng lúc này, hồ nước ở một điểm du lịch trong huyện đã dần khổ hạn do thiếu nước, những thứ lộ ra dưới mặt nước ở đáy hồ lại gây nên tiếng vang không nhỏ ở địa phương... Nếu xử lý không tốt, một khi tin tức lan truyền rộng rãi, chỉ e hơn một tỷ tiền đầu tư của ông chủ Cận sẽ như ném đá xuống sông!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.