*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Sau khi mẹ của Lương Hiên chết, hắn được Lương Bản Phát đón về thành phố, thế nhưng mẹ kế không thích hắn, người em trai trắng trẻo luôn bắt nạt anh mình, thế nhưng dù là vậy hắn vẫn luôn khao khát được gia nhập gia đình này.
Nhưng điều làm Lương Hiên khó chịu nhất trong lòng là cha hắn cũng không thích hắn, có lúc còn không muốn nói nhiều một câu, cho nên cũng chẳng quan tâm mẹ kể và em trai có đối xử tốt với mình hay không.
Lương Hiên lúc đầu muốn từ từ hòa đồng với mọi người, lòng người đều làm từ thịt mềm, một ngày nào đó bọn họ sẽ thật tình tiếp nhận hắn, thế nhưng cuối cùng hắn mới phát hiện mình quá ngây thơ, bởi vì rất nhanh hắn liền bị cha mình2đưa sang nước ngoài học.
Vào ngày lên máy bay, trong nhà không ai đi tiễn Lương Hiên, Lương Bản Phát sai tài xế chở Lương Hiển ra sân bay. Cũng từ ngày đó Lương Hiên được biết, tất cả những gì cha mình có là dựa vào thể lực bên nhà mẹ kế, cho nên mọi chuyện trong nhà vẫn luôn phải theo lời bà ta. Cũng bởi vì mẹ kế không thích mình, cho nên hắn mới phải sang nước ngoài đi học.
Từ đó trở đi, tim của Lương Hiện dần trở nên lạnh, hắn biết trên đời này không có người thích mình, cho dù là mẹ ruột lúc nhìn mình, ánh mắt cũng lộ ra một tia sợ hãi...
Lúc mới đến nước ngoài, Lương Hiển vô cùng khó hòa nhập, hắn được sắp xếp ở trong nhà một người Hoa, mỗi8tháng Lương Bản Phát chỉ cấp cho Lương Hiên vừa đủ tiền duy trì sinh hoạt, không thừa dù chỉ một đồng. Nếu như không cẩn thận bị bệnh, hắn còn phải vay tiền bà chủ nhà đi khám... Sau đó hắn từ từ học được dựa vào chính mình, tuổi còn nhỏ đã biết đi quán cơm làm việc vặt, kiếm thêm ít tiền tiêu.
Mấy năm sau đó Lương Hiên dựa vào nỗ lực của mình thi đỗ vào trường đại học Washington, khi hắn nói cho Lương Bản Phát tin tức này, ông ta chỉ nói một câu không vui cũng chẳng buồn: “Vậy cứ vào học đi...”
Việc làm ăn của nhà họ Lương lúc đó đã phát triển rất mạnh, nhưng mỗi tháng Lương Bản Phát vẫn chỉ gửi cho Lương Hiên một số tiền ít đến đáng thương. Lương Hiên2không muốn sống quá cực khổ thì chỉ có thể ra ngoài làm thêm.
Khoảng thời gian đó hắn cảm thấy vô cùng mông lung, không chú tâm được vào việc học, thậm chí còn tham gia vào vài giáo phái tâm linh, thế nhưng không có một tín ngưỡng nào có thể cứu rỗi hắn... Đến một ngày kia, có một người đàn ông tên là William đột nhiên tìm đến Lương Hiên, tự xưng là cha ruột của hắn, còn nói đã từng đi qua thôn làng cũ để tìm Lương Hiên, nhưng lúc đó Lương Hiên đã đi theo Lương Bản Phát.
Mới đầu Lương Hiên cảm thấy William là một người điên, mình là một người Trung Quốc, làm sao có thể là con của một người nước ngoài? William thấy hắn không tin, liền đề nghị dẫn hắn đi xét nghiệm2ADN. Lương Hiên lúc đó cự tuyệt William ngay lập tức, bởi vì hắn không tin người đàn ông tóc vàng mắt xanh này lại là cha ruột của mình. Đến khi William nói ra tên cùng ngày sinh của mẹ Lương Hiên, thậm chí còn biết mỗi lần Lương Hiến phát sốt, trên thân thể sẽ hiện lên một chút bệnh sởi kỳ quái. Lương Hiên lúc đó có chút trợn tròn mắt, bởi vì có một số việc ngay cả Lương Bản Phát cũng không biết, mà người đàn ông xa lạ trước mặt này lại có thể nói rõ ràng. Đến cuối cùng Lương Hiên vẫn nửa tin nửa ngờ đi theo William đi làm kiểm tra gen di truyền, kết quả lại làm hắn giật nảy mình, không thể ngờ được người ngoại quốc này lại thực sự là cha6ruột của hắn. Sau đó William nói với Lương Hiên, thật ra gia tộc của bọn họ tại một trăm năm trước là một dòng họ quý tộc khổng lồ, nhưng sau đó cả dòng họ giống như bị trúng một nguyền rủa đáng sợ, tất cả đời sau đều biến thành quái vật dị dạng, mà tình hình càng lúc càng tồi tệ.
Tiếp theo có người dân phát hiện, mặc dù những đứa trẻ dị dạng rất nhiều, nhưng chỉ cần kiên trì sinh đẻ, liền chắc chắn sẽ có một đứa trẻ bình thường được sinh ra, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn một mà thôi. Cho nên gia tộc lớn này dần xuống dốc, nhân khẩu rơi rụng dần chỉ còn lại mỗi William. Nhưng hắn không cam lòng, không muốn gia tộc mình từ đây biến mất, thế là bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để sinh được một đứa trẻ khỏe mạnh, sau đó tiếp tục kế thừa gia tộc.
Đến khi William gặp được một người phụ nữ, người này yêu hắn rất sâu đậm. Bởi vì người phụ nữ này còn là một nữ phù thủy rất lợi hại, cho nên sau khi biết tình huống của William bèn cho hắn một ý kiến, đó là dùng chiến thuật biển người.
Biện pháp cụ thể chính là để William sáng lập một tông giáo... Dạy dỗ, thu nạp thật nhiều tín đồ, sau đó thông qua khống chế tư tưởng những tín đồ này, để bọn họ sinh con cho hắn, đến tận khi có thể sinh ra đứa trẻ duy nhất sống sót trở thành “Thánh... Anh”.
Đồng thời nữ phù thủy này còn dạy cho William một chút vu thuật hắc ám tà ác, để hắn có thể thành công thành lập giáo phái Thánh Anh. Mà ngành học chính của William lúc học đại học là tâm lý học, cho nên chẳng bao lâu giáo phái Thánh Anh đã dụ dỗ được một đám tín đồ.
Sau đó dưới sự giúp đỡ của nữ phù thủy đó, giáo phái Thanh Ánh lớn mạnh rất nhanh, tín đồ có đến hơn nghìn người...
Chỉ vì không ngừng có tín đồ là nữ giới mất tích, giáo phải Thánh Anh cuối cùng cũng bị cảnh sát để ý. Cực chẳng đã, William đành phải mang theo tiền tài lấy được từ trong tay tín đồ đi tới Trung Quốc, ngụy trang thành một nhà đầu tư nước ngoài.