Người Tìm Xác

Chương 1459: Chuyện cũ thời thơ ấu



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vì đây là kỷ niệm duy nhất cha ông ta để lại trước khi đi Hồng Kông

Lúc ấy tất cả những người biết họ đều nói cha ông ta là một tên trùm gián điệp, hiện giờ chạy tới Hồng Kông chẳng qua là đến cậy nhờ chủ của mình thôi..

Mẹ ông ta vì không chịu nổi những lời đồn đãi đó, đồng thời còn phải chịu một vài sự đối xử không công bằng nến nhất thời luẩn quẩn trong lòng, thắt cổ tự tử.

Lúc ấy Lưu Vạn Toàn chỉ mới mấy tuổi, tuy rằng sau này hiểu chuyện rồi, ông ta cũng hầu như không có ấn tượng gì đối với cha mẹ, nhưng mà ảnh hưởng mà cha mang đến cho ông ta vẫn trưởng thành cùng với ông ta

Cho đến khi ông ta lên trung học, vẫn còn có người ở sau lưng gọi ông2ta là “con của gián điệp”.

Sau khi cha mẹ đều mất, vốn Lưu Vạn Toàn nên được đưa vào trại trẻ mồ côi

Nhưng ông bà nội và ông bà ngoại của ông ta đều khoẻ mạnh nên không phù hợp với điều kiện của trẻ mồ côi, bởi vậy ông ta đã bị đưa đến nhà bà ngoại

Tuy nhiên điều kiện của nhà bà ngoại không tốt, dưới mẹ ông ta còn có hai người cậu, bọn họ chẳng ai thích Lưu Vạn Toàn, còn cả ngày mẳng ông ta là “con của gián điệp”, là thằng “cha gián điệp của ông ta đã hại chết chị gái của bon ho..

Ban đầu Lưu Vạn Toàn còn nhỏ tuổi, có một số việc nghe nhiều cũng coi là thật, sau này khi ông ta dần dần lớn lên, ông ta cảm thấy năm đó cha mình bỏ chạy đến Hồng Kông9nhất định có sự bất đắc dĩ của mình

Mỗi khi ông ta nghĩ như vậy sẽ không chịu được hai người cậu nói xấu cho mình..

Rốt cuộc có một lần ông ta thật sự không thể nhịn được nữa nên đập vỡ chiếc tivi đen trắng vừa mới mua trong nhà rồi bỏ chạy

Năm đó Lưu Vạn Toàn vừa mới tốt nghiệp cấp hai, chỉ mới có mười sáu tuổi

Không nhà để về, ông ta đành phải lén lút trốn lên xe lửa để đến nhà bà nội, hi vọng có thể tìm một nơi yên thân gửi phận

Ông bà nội đối xử với Lưu Vạn Toàn cũng tốt, nhưng cha ông ta là con trai nhỏ nhất của bọn họ

Hiện giờ họ cũng đã gần tám mươi, nào có thể che chở cháu trai bé bỏng này được?

Còn may Lưu Vạn Toàn có hai người bác trồng trọt ở6nông thôn, tuy rằng nhà bọn họ cũng không giàu có, nhưng chỉ cần năm ấy mùa màng tốt, dù thế nào cũng không để Lưu Vạn Toàn bị đói

Nhưng mà lúc ấy Lưu Vạn Toàn đã tốt nghiệp cấp hại, nếu ông ta vẫn ở lại nông thôn mãi, việc đi học của ông ta chính là một vấn đề

Vì thế hai người bác của ông ta bèn nhờ móc nối quan hệ cho ông ta học lại ở trường cấp hai trên huyện một năm, lúc này mới thi đậu vào một trường trung học dạy nghề khá khó thi đấu ở thời đó

Cũng bắt đầu từ lúc ấy, số phận của Lưu Vạn Toàn đã xảy ra thay đổi..

Ông ta biết nếu mình không học tập để tìm cho mình một lối đi thì cũng chỉ có thể về nông thôn trồng trọt với các bác mà0thôi.

Sau khi Lưu Vạn Toàn tốt nghiệp trung học dạy nghề thì thuận lợi được nhận vào làm ở tổng công ty dầu khí, trở thành một nhân viên doanh nghiệp nhà nước có công ăn việc làm ổn định

Lúc ấy sự nhiệt tình của ông ta rất cao, một lòng muốn làm nên tên tuổi

Hơn nữa, đầu óc của Lưu Vạn Toàn lanh lợi, thích nghiên cứu chuyên sâu, cho nên nhanh chóng được cấp trên đánh giá cao.

Lưu Vạn Toàn làm ở tổng công ty dầu khí mười năm

Cho đến năm 1998, làn sóng cải cách và mở cửa đã ảnh hưởng suốt từ Nam chỉ Bắc.

Lưu Vạn Toàn biết rõ đây là một cơ hội cho mình, cộng thêm lúc ấy công ty sắp sửa phải cải tổ, đến lúc đó với ông ta là tốt hay xấu thì chẳng ai nói chắc chắn được

Vì thế Lưu7Vạn Toàn đem toàn bộ kinh nghiệm làm việc của mình ở công ty cũ nhảy việc sang công ty năng lượng hiện giờ..

Lần này làm suốt hai mươi năm

Ông ta cũng từ quản lý cấp trung lúc đầu chen lên vị trí Phó Tổng giám đốc công ty.

Về phần vấn đề kinh tế mà Bạch Kiện nói đúng là có, hơn nữa thật sự rất nghiêm trọng

Thật ra trước khi Lưu Vạn Toàn tổ chức chuyến du lịch lần này, ông ta cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề

Ông ta biết lần này chỉ sợ mình không qua khỏi được vụ này.

Thực tế, ông ta vẫn luôn rất hối hận về những việc mình đã làm mấy năm nay

Nhưng vì lợi nhuận của công ty lại không thể không làm như vậy! Bởi vì trong mắt ống ta, cho dù mình không làm vậy thì người khác cũng sẽ làm, đến lúc đó công ty lỗ lã không nói, còn sẽ có người cười mình là đồ ngốc.

Nhưng Lưu Vạn Toàn cũng không ngờ, bắt đầu từ năm trước hướng gió đột nhiên thay đổi, một vài lãnh đạo ông ta quen thân đều lần lượt ngã ngựa

Điều này làm cho ông ta bắt đầu dần dần ý thức được những chuyện mình làm sớm hay muộn sẽ có một ngày bị lộ tây.

Phải nói Lưu Vạn Toàn này thật sự không phải là người hám tiền, nhưng ông ta hám danh..

Ông ta hi vọng mình có thể trở thành người đứng trên người khác, đi đến đâu cũng được người ta kính trọng

Vẫn là câu nói đó, con người luôn có một thứ mê đến nghiện

Có người sẽ có điểm mấu chốt riêng của họ, biết mức độ theo đuổi nào là phù hợp, nhưng có người lại sẵn sàng sa đọa vì nó

Rõ ràng Lưu Vạn Toàn chính là người sau, những điều từng trải khi còn nhỏ khiến ông ta quá khát vọng trở thành một người được tất cả mọi người tôn kính, cho nên ông ta muốn thành công, chẳng sợ con đường thành công này đầy gai nhọn, ông ta cũng có thể vượt mọi chông gai đi đến hôm nay

Thật ra ông ta căn bản không có suy nghĩ tự sát, sở dĩ ông ta tổ chức chuyến du lịch lần này hoàn toàn là muốn giải sầu, sau đó suy xét xem kế tiếp mình nên làm gì

Ông ta biết rõ hiện giờ mình đã trở thành cái đích của trăm mũi tên

Nên hi sinh bản thân để giữ gìn mọi người? Hay là thẳng thắn thú nhận để một lần nữa làm người đây? Bởi vậy dọc theo đường đi ống ta mới luồn rầu rĩ không vui, tâm sự nặng nề như thể

Vào hôm xảy ra chuyện, ông ta đi xuống khỏi xe buýt hoàn toàn là vì đột nhiên đã nghĩ thông rồi

Thay vì về sau trên lưng phải đeo những tội lỗi này, còn không bằng thú nhận toàn bộ mọi chuyện rõ ràng, ít nhất cuối cùng chính mình cũng có thể yên lòng

Lưu Vạn Toàn nghĩ đến đây, cảm thấy trong lòng như trút được gánh nặng, vì vậy ông ta muốn xuống đi dạo để xả ra hết những buồn bực tích tụ trong lòng mấy ngày nay..

Nhưng khi ông ta đi đến dốc xuống của Hổ Khiếu Hiệp, đột nhiên gặp một đàn khỉ qua đường

Khỉ ở núi Tây Nhạc đã bị khách du lịch chiếu hư

Nếu không cho chúng ăn, chúng sẽ cướp

Lúc ấy Lưu Vạn Toàn vốn không coi mấy con khỉ là chuyện lớn lao gì nên tìm một hòn đá để dọa đàn khỉ

Nhưng ông ta nào biết đâu rằng hành vi của mình đã chọc giận đàn khỉ, một con khỉ to trong đó chắc là khỉ đầu đàn, nó thừa dịp Lưu Vạn Toàn chưa chuẩn bị, nhảy lại đây giơ tay giằng lấy điện thoại di động trong tay Lưu Vạn Toàn, sau đó quay đầu bỏ chạy về phía Hổ Khiếu Hiệp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.