*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Từ bệnh viện trở lại khách sạn, Lý Mộc đã đợi chúng tôi từ lâu, tuy bây giờ bọn họ đã tìm thấy thi thể Lưu Vạn Toàn, nhưng có vẻ vụ án của bọn họ cũng không tiến thêm được bước nào
Tôi nghĩ đến chuyện Lưu Vạn Toàn nhờ mình, nên nói với Lý Mộc: “Tôi biết trong nhà Lưu Vạn Toàn có cất một quyển sổ, có lẽ sẽ rất có ích đối với các anh, chờ sau khi quay về tôi sẽ đưa các anh đến nhà ông ta lấy quyển sổ đó.” Lý Mộc hơi nghi ngờ: “Đồng nghiệp của chúng tôi đã tìm kĩ khắp nhà của Lưu Vạn Toàn rồi, không tìm được gì mà?” Tôi cười thần bí: “Đó là do các anh chưa tìm đúng chỗ...” Vụ núi Tây Nhạc này coi như kết thúc, chúng tôi đã hoàn thành viên2mãn việc Tổng giám đốc Vương của công ty năng lượng nhờ, nên chúng tôi cũng đi theo Lý Mộc trở về
Tên Lý Mộc này đúng là rất nóng vội, vừa nghe thấy trong nhà Lưu Vạn Toàn có giấu sổ sách thì chỉ muốn nhanh chóng chạy về lấy, sợ đến chậm quyển sổ sẽ chạy mất.
Nhưng khi chúng tôi đi theo Lý Mộc vào nhà Lưu Vạn Toàn, lập tức bị kinh hãi trước cảnh bừa bộn trước mặt, trông không khác gì hiện trường vụ trộm vậy! Tôi vội hỏi: “Đây là do đồng nghiệp của anh làm à?” Lý Mộc vội lắc đầu: “Làm sao có thể
Đúng là chúng tôi đi tìm chứng cứ ở nhà nghi phạm, nhưng cũng có lễ có tiết, sao có thể giống như phường trộm cướp được? Đây nhất định không phải do chúng tôi làm.” Tôi hiểu ngay9là có chuyện gì, chỉ sợ bọn Mao Khả Ngọc đã nhanh hơn chúng tôi một bước, chúng muốn tìm được thứ gì đó trong nhà Lưu Vạn Toàn..
Thế nhưng bọn chúng không biết trong nhà Lưu Vạn Toàn cất giấu thứ gì, nên chỉ có thể lục tung tất cả, tìm loạn lên xem thử.
Nhìn hiện trường bừa bộn, Lý Mộc thất vọng nói: “Xong, có lẽ quyển sổ kia đã bị trộm mất rồi.”
Tối cười gian và nói: “Sao có thể? Chỗ đó người bình thường không thể tìm được, trừ khi bọn chúng đào cả nhà này lên thì may ra...”
Nghe tôi nói vậy, Lý Mộc lập tức lộ vẻ mặt mong chờ: “Thật sao? Vậy nhanh lên, trong tổ chúng tôi có một đống người đang xoa tay chờ tìm được quyển sổ đỏ đấy” Tôi bảo anh ta đừng vội, có một số việc6phải từ từ, nếu như muốn lấy được quyển sổ, phải có dụng cụ phá gạch đã..
Lý Mộc giật mình hỏi: “Không phải cậu muốn phá nhà thật chứ?” Tối cười lắc đầu: “Không cần, vì tôi biết vị trí cụ thể của nó, cho nên chỉ cần phá một mảng gạch là được rồi.”
Lưu Vạn Toàn đúng là kẻ ranh ma, ông ta vì muốn chữa đường lui cho mình, phòng ngừa tương lai có chuyện bất trắc nên đã đem một phần ghi chép giấu dưới nền gạch trong nhà, còn dùng xi măng gắn lại, cho nên nếu người không biết chuyện chắc chắn sẽ không thể tìm được quyển sổ đó.
Sau đó tôi đến vị trí Lưu Vạn Toàn đã nói đến, ngồi xuống, gõ nhẹ lên mặt đất, rất nhanh tôi phát hiện có một viên gạch ở giữa bị rỗng bên dưới.
Mà để0lừa người khác, Lưu Vạn Toàn không chỉ làm ra một chỗ gạch rỗng, nếu là người không biết gõ thử, thì sẽ nghĩ là do tay nghề thợ lát nền không tốt, chứ không phải hành động cố ý
Sau đó, Lý Mộc gọi thợ đến dỡ viên gạch kia ra, một quyển sổ được bọc cẩn thận xuất hiện trước mắt chúng tôi
Tôi không hề có hứng thú với nội dung bên trong cuốn sổ đó, nói đi nói lại, hiếu kỳ luôn hại chết mèo! Chuyện không liên quan đến mình biết ít một chút vẫn tốt hơn, dù sao chuyện Lý Mộc nhờ tôi đã làm xong, chúng tôi nên rút lui là hơn
Có điều khi nhìn thấy cuốn sổ, tôi vẫn không nhịn được nhìn kĩ hơn một chút và tôi thấy một cái tên rất quen thuộc! Cái tên này trước đây tôi thường7xuyên thấy trong mục tin tức..
Tiếng sét này sẽ lớn đây! Chỉ sợ sau này sẽ càng có chuyện thú vị hơn phát sinh
Không ngờ chúng tôi vô tình thôi mà cũng tham gia vào vụ “Chộp ruồi bọ đánh lão hổ” này, có điều loại chuyện như thế này càng ít người biết càng tốt, cho nên tôi đã dặn Lý Mộc: “Tuyệt đối không được đề cập đến chuyện chúng tôi giúp các anh tìm được quyển sổ quan trọng này!” Lý Mộc nghe xong cười nói: “Tiến Bảo, cậu yên tâm đi, tôi biết rồi, trước đó Bạch Kiện cũng đã dặn tôi rồi..
Tôi sẽ không làm trò cậu giúp tôi, tôi lại quay ra bán cậu đâu
Yên tâm đi!”
Nghe anh ta nói vậy tôi cũng an tâm, dù sao chuyện này không hề nhỏ, đừng để chúng tôi làm ơn mắc oán, giúp người lại tự dẫn lửa đến thiếu mình, dù sao cẩn thận vẫn hơn.
Sau đó công ty năng lượng kia lại mời Chú Lê xử lý hậu sự cho Lưu Vạn Toàn, mặc kệ khi còn sống ông ta đã làm những gì, dù sao bây giờ ông ta cũng chết rồi, vẫn nên làm an táng cho cẩn thận.
Vào một buổi trưa hai tuần sau, chúng tôi đang ngồi ăn trưa ở nhà, trên tivi có phát tin tức một vị quan lớn trong tỉnh vì xuất hiện trong một tài liệu ghi chép các vụ làm ăn phi pháp đã bị cơ quan công an lập án điều tra...
Thật ra chúng tôi đều biết, nếu tin tức này được phát ra thì vụ án đã phải điều tra đến bảy tám phần rồi
Chuyện này cũng làm liên lụy đến công ty năng lượng của Lưu Vạn Toàn, có điều phần lớn trách nhiệm đều do Lưu Vạn Toàn đã chết chịu, những người làm việc cùng ông ta may mắn thoát được một kiếp.
Chuyện đi đến bước này coi như đã hoàn toàn kết thúc, về phần bọn Mao Khả Ngọc có tìm đến chúng tôi gây phiền phức nữa hay không..
cũng chưa biết được
Có điều hai thầy trò đó lần này cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, vì dù sao Lưu Vạn Toàn thực sự bị bọn chúng giết.
Nhưng chắc đám người bỏ tiền ra thuê bọn chúng cũng không thể ngờ, người chết rồi mà vẫn có thể kéo bọn chúng đi cùng..
Bởi vì “người đang làm thì có trời chứng kiến”, đừng thấy một số người hiện giờ vẫn đang tự do, nhưng ai nói trước được mấy năm nữa bọn họ sẽ thế nào?
Một buổi chiều, Chú Lê nhận một việc nhỏ, bảo tối và Đinh Nhất cùng đi..
hóa ra là “dọn dẹp” một ngôi biệt thự
Bởi vì từ khi có Đàm Lỗi, những chuyện này cũng không cẩn tối và Đinh Nhất đi cùng nữa, Chú Lê chỉ dưa Đàm Lỗi theo là xong.